BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 966

Lữ Mỹ từng có kinh nghiệm như vậy, cho nên phải nhớ rõ. Nhưng đối

với chuyện như vậy bà ngược lại phải nhớ rõ, thực sự quan tâm đến cô...

Quên đi, không muốn.

Nghĩ tới nghĩ lui chẳng qua để cho mình ấm ức.

Nhà họ Quý nằm ở tại khu Bờ Hồ Thanh Trúc của Trường Sa, phong

cảnh xinh đẹp, không khí không đến lỗi nào. Gian phòng Quý Nghiên vừa
đúng ở hướng hồ, ngoài cửa sổ ánh nắng rực rỡ, chiếu vào gian phòng thoải
mái khác thường.

Quý Nghiên đang dọn dẹp hành lý của mình, chợt khóe mắt liếc thấy

Quý Nhu đi vào.Cô làm bộ như không nhìn thấy, tiếp tục như không có
chuyện gì xảy ra làm chuyện của mình.

"Chị, đã lâu không gặp." Bụng Quý Nhu mang thai đã sáu bảy tháng, đi

bộ đã có chút tốn sức, cô chống nạnh, chậm rãi đi tới trước người Quý
Nghiên.

Quý nghiên ôm quần áo, chuẩn bị bỏ vào tủ treo quần áo, Quý Nhu vừa

vặn ngăn cản ở trước người. Cô ngước mắt, lạnh lùng nói: "Tránh ra."

Quý Nhu vui vẻ cười một tiếng, cúi đầu xoa bụng của mình nói: "Thân

thể em thế này, chị cũng nhẫn tâm lạnh nhạt như vậy, ngộ nhỡ làm cháu chị
sợ bây giờ? Hơn nữa, em đi đứng bất tiện, chị thông cảm một cái thì đã làm
sao?"

"Biết đi đứng bất tiện thì hãy ngoan ngoãn ngồi một chỗ, mình tới đây

làm loạn còn muốn người khác phải nhân nhượng cô sao? Quý Nhu, không
muốn nghe những lời khó nghe hơn, thì rời khỏi phòng của tôi ngay." Quý
Nghiên lười phải cùng cô ta đấu khí, bình thản nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.