BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 106

Khâu Vinh Hạc không có trả lời hắn, trở lại đóng cửa, ngồi trên ghế ở

một góc sáng sủa, tầm mắt âm thầm đặt trên người Lăng Thư Minh, không
nói một lời, chính là nhìn, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, một tấc một
tấc nhìn đánh giá.

Lăng Thư Minh làm cho hắn lúng túng, khó chịu nói không nên lời, ho

khan một tiếng hỏi,“Khâu tướng quân nếu là thẩm vấn, có thánh chỉ hay
không.”.

Thấy hắn sắc mặt vốn trắng bệch lại phím hồng, Khâu VinhHạc khô cổ,

hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, nói “Ta không phải đến thẩm vấn
ngươi.”.

Hắn trong mắt dấy lên dục hỏa, cùng bồn lửa đỏ rực đang cháy trong

phòng giống nhau, giống như muốn thiêu đốt làn da Lăng Thư Minh. Lăng
Thư Minh giật mình một cái, đáy lòng run lên, quát hỏi,“Ngươi muốn làm
gì?”.

Khâu Vinh Hạc này không bình thường, rốt cuộc không bình thường

như thế nào, hắn nói không nên lời, trực giác cho hắn biết ánh mắt người
này dâm loạn đến cực điểm. Hắn dùng lực tránh tránh, chỉ làm cho xiềng
xích va chạn tạo tiếng vang lớn hơn.

Lăng Thư Minh đoán đúng, Khâu Vinh Hạc xác thực có tâm tư khác.

Hắn yêu thích nam tử trẻ tuổi tuấn tú, tự nhiên vừa gặp, liền đối với Lăng
Thư Minh nhớ mãi không quên. Sau này Lăng Thư Minh bị hạ ngục, hắn
liền mua chuộc ngục tốt, Lăng Thư Minh phạm là tội lớn, giam ở phòng
riêng, ngục tốt này thiếu hắn một cái ân tình, tối nay liền an bài cho hắn một
cơ hội.

“Ha ha” Hắn thấp giọng cười, đứng lên, từ trong tay áo lấy ra một cái roi

nhỏ đặt ở một bên, nói “Đêm nay, ngươi là của ta.” Nói xong, nắm lấy hai
má Lăng Thư Minh, buộc hắn hé miệng, đem khăn nhét vào sâu trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.