BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 143

điều cố kỵ, nên liền tuyên mật chỉ. Tướng quân nên hảo hảo dưỡng bệnh
đi.”.

Hắn tả một câu nhiễm bệnh, hữu một câu dưỡng bệnh, giống như châm

chọc, Thư Minh nghe tới vẫn cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.

Lưu Mạnh đó thật sự là vô tâm, Hạ đại phu khớp hàm cứng lại, hắn

không thể tưởng tượng được chuyện mà hắn chưa từng lộ ra một câu, Lưu
Mạnh chính là một mặt thiệt tình thành ý lấy lòng Lăng Thư Minh.

Lăng Thư Minh này, chẳng những có Cảnh vương chống đỡ, còn có

Hoàng Thượng!

Tròng mắt hắn vừa chuyển, lại tự cho là đúng thêm một câu,“Cảnh

Vương gia hôm nay đi rồi, trước khi đi cố ý dặn không thể quấy nhiễu Lăng
tướng quân dưỡng bệnh, Vương gia đối Lăng tướng quân thật sự là hữu ý
a.”.

Lăng Thư Minh cười nhẹ,“Lưu tướng quân nghiêm trọng. Đó là Vương

gia nhân hậu.”.

Không mặn không nhạt, Lưu Mạnh lạnh mặt, lại nhìn Lăng Thư Minh

tươi cười, đạm mạc bất hòa nói không nên lời, cũng hiểu được không có ý
nghĩa. Sờ sờ cái mũi, ho khan một tiếng nói,“Hạ đại phu bắt mạch cho Lăng
tướng quân, ta sẽ không làm phiền, Lăng tướng quân hảo hảo nghỉ ngơi.”.

Hắn một chân vừa ra khỏi phòng, nhớ tới một chút việc, lại quay đầu

hỏi,“Cảnh Vương gia nói Lăng tướng quân không thích nhiều người, nói
chỉ lưu Hạ đại phu hầu hạ, nhưng ta thấy Lăng tướng quân chỉ có một mình
Hạ đại phu hầu hạ chỉ sợ không đủ, nếu không ta tìm vài tiểu tư có khả
năng đến đây?”.

Lăng Thư Minh sửng sốt, lập tức cười nhạt trả lời,“Không cần, Hạ đại

phu chiếu cố tốt lắm. Ta là không thích nhiều người.”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.