BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 142

Hắn rời giường châm nến, dưới ánh nến, hắn giống như nhớ rõ mới vừa

rồi mộng cái gì, lại nghĩ không ra, tỉnh tỉnh mê mê sững sờ.

“Công tử.”.

Cửa chi nha một tiếng bị đẩy ra, Lăng Thư Minh hoàn hồn đang muốn

tiếp đón Hạ đại phu, liếc mắt một cái thoáng nhìn người theo phía sau hắn,
sắc mặt nghiêm túc, ôm quyền cúi đầu nói,“Quân nô Lăng Thư Minh kiến
quá Lưu tướng quân.”.

Theo Hạ đại phu cùng nhau đến, chính là Vệ quốc tướng quân Lưu

mạnh trấn giữ Bắc cương Vệ quốc.

Lưu Mạnh nào dám để hắn bái, hắn tâm tư thấu đạt, không giống võ

tướng bình thường, vội vàng tiến lên từng bước nâng cánh tay Lăng Thư
Minh nói,“Chớ đa lễ. Ta nơi này có một đạo mật chỉ……”.

Lăng Thư Minh nghe vậy, lập tức muốn quỳ lạy tiếp chỉ, lại bị Lưu

Mạnh đỡ lấy, chỉ nghe hắn nói,“Hoàng Thượng đặc biệt ban lệnh, Lăng Thư
Minh không cần quỳ tiếp thánh chỉ, nghe là được rồi.”.

Thư Minh đứng ở một bên, cúi đầu nghe chỉ.

“Cấp Lăng Thư Minh lãnh binh năm vạn, đóng quân Ngạc Ngươi hồ.

Phong đại tướng quân, ban thưởng danh Lăng Xa.” Lưu Mạnh tuyên xong,
gặp Lăng Thư Minh không có phản ứng, cúi người nói,“Lăng tướng quân,
có nghi vấn?”.

Thư Minh lặng im một lát, quỳ lạy dập đầu,“Thần Lăng Xa tiếp chỉ.”.

Lưu Mạnh nâng hắn dậy, ha ha cười nói,“Chúc mừng Lăng tướng quân.

Chính là Hoàng Thượng biết được tướng quân trước đó vài ngày nhiễm
bệnh, thân mình gần đây không hảo, lệnh ta hảo hảo chăm sóc, cần phải làm
cho tướng quân khỏi hẳn sau đó mới đi nhậm chức. Ta sợ tướng quân có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.