BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 169

Lăng Thư Minh trước đó cùng Đừng Hác giao đấu, rồi sau đó bỗng

nhiên té xỉu, đều không phải là không có nguyên nhân. Hạ Tiến Thông bắt
mạch, phát giác hắn kinh mạch hắn sau khi trải qua thời gian chăm sóc, bất
quá chỉ tốt hơn một chút. Mà công lực hắn, thế nhưng lại bị đè nén. Làm
cho hắn suy yếu không chịu nổi, một khi vận dụng công lực, thân mình liền
chịu không nổi. Từ nay về sau nhẹ thì công lực mất hết, nặng thì thành một
cái phế nhân.

Vô luận như thế nào, Tiêu Lâm đều không tiếp thụ được.

Thư Minh của hắn, sao có thể biến thành một cái phế nhân? Hắn sao có

thể nhìn Thư Minh lý tưởng hào hung biến thành không thể thực hiện?

Thế là, sau khi Hạ Tiến Thông nói ra phương pháp, Tiêu Lâm cơ hồ

không chút nghĩ ngợi đáp ứng.

Bất quá chỉ là một thân tu vi của hắn mất hết?

Cho dù không có võ công, Tiêu Lâm hắn cũng tự có thể bảo vệ mình.

Huống hồ, hắn sao có thể cho người khác tới làm loại chuyện này? Cho dù
chính là công lực, hắn cũng không cho phép công lực người khác truyền
vào thân thể Lăng Thư Minh. Công lực cho Lăng Thư Minh chỉ có thể là
hắn.

Đến nỗi những chuyện sau này, hắn cũng nghĩ xong, tuyệt đối sẽ không

tái làm cho Thư Minh chịu thiệt.

Thư Minh tuy nói tuyệt tình yêu, không hề thương hắn, nhưng hắn biết

trong lòng Thư Minh sẽ không thoải mái như mất đi miếng thịt, hắn luyến
tiếc Thư Minh bị đau lòng, trong lòng hắn liền có một tia đau đớn.

Thư Minh nếu thanh tỉnh, mặc kệ là Sở Dự hay là Tiêu Lâm, hắn cũng

sẽ không nhận hảo ý này, thế là chỉ có thể làm hắn hôn mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.