BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 225

Từ vô tình đến đa tình lại có tình, gian nan dữ dội? Bỗng dưng nghĩ đến

Lân nhi đã mất, mày nhíu lại.

Tiêu Lâm lúc này lại mở miệng nói,“Thư Minh, Lân nhi còn có thể trở

về.”.

Thư Minh không có thời gian suy nghĩ Tiêu Lâm sao biết trong lòng

mình đang nghĩ gì, cơ thể đột nhiên co rúm lại, rốt cuộc không thể ngăn
cảm giác này, chỉ có thể tùy ý Tiêu Lâm một lần rồi một lần đưa hắn đến
cao trào tình dục.

Đêm xuân khổ đoản, tình triều tạm lui, Tiêu Lâm ôm lấy Thư Minh, xoa

nhẹ thắt lưng hắn, đem cái của mình thâm nhập thật sâu vào bên trong Thư
Minh, không thể kiềm chế được liền lập tức phát tiết. Hai người đều mồ hôi
đầm đìa, khí lực giơ ngón tay cũng không còn, Tiêu Lâm cố sức mở chăn
đắp lấy Thư Minh, suyễn khí hỏi,“Ngươi hoàn hảo a?”.

Khoái cảm còn vây lấy cơ thể, Thư Minh ẩn ẩn cảm thấy có cái gì bất

đồng, lại ngại da mặt mỏng, không hé răng, Tiêu Lâm xoay mặt hắn qua
nhìn kĩ, khẳng định hắn không có việc gì, thế này mới yên tâm.

Lúc này Đông Phương ký bạch, hai người bận việc một đêm, ngay cả

ngủ cũng không ngủ, nghe được kèn vang lên, thời gian tập thể dục buổi
sáng đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.