BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 223

“Tướng quân của ta” Tiêu Lâm nỉ non, nụ hôn một đường trượt xuống,

dừng ở bên hông Thư Minh.

Thư Minh thở dồn dập một chút, có chút nghi hoặc nhìn về phía Tiêu

Lâm, không rõ Tiêu Lâm vì cái gì đang lúc tình ý này dừng lại.

Tiêu Lâm đôi mắt đẹp mở to, lộ ra một nụ cười mềm mại đáng yêu đến

cực điểm, nhìn Thư Minh, đem mặt vùi vào hạ thân thư minh cọ cọ.

Thư Minh suýt nữa đứng không được, Tiêu Lâm khẽ cắn hắn một ngụm,

kéo vạt áo cùng khố hạ, đem dục vọng ngây ngô tiến vào trong miệng.

Con ngươi giống xuân thủy bình thường ẩn tình, vương gia diễm lệ lại

dùng miệng, Thư Minh chỉ cảm thấy máu dồn về phía đó, giống như bị ai
đang kiềm chế thân thể.

Tiêu Lâm một bộ phong tình, không phải thiếu niên tướng quân nho nhã

có thể chống cự, không cần một khắc, liền tiết ra.

Bên môi còn dính mật dịch của Thư Minh, Tiêu Lâm đứng lên đem Thư

Minh còn chưa hoàn hồn ôm lấy, đi nhanh về giường, cũng không biết hắn
làm sao có nhiều khí lực.

Bị hắn toàn thân áp chế, Thư Minh bản năng tránh né, Tiêu Lâm lại hôn

lên môi hắn, làm cho miệng hắn đều là hơi thở ái dục, hắn vừa xấu hổ vừa
ngượng ngùng, hai tay không tự giác để lên ngực Tiêu Lâm, Tiêu Lâm cơ
hồ là lập tức liền ngừng lại, hơi thở như có chút không xong, lại vẫn là nhẹ
giọng hỏi,“Thư Minh, ngươi không muốn?”.

Cái loại ngữ khí ủy khuất mang theo hy vọng thiết tha này, Thư Minh

không biết như thế nào cự tuyệt, nghĩ đến vết thương trên người Tiêu Lâm,
lại nghĩ đến chỗ phía sau cũng có thương, thầm nghĩ cho hắn lần này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.