BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 283

Tiêu Lâm ngồi lên giường, khẽ vuốt hai má hắn sủng nịch nói “Ta cho

ngươi.”.

Hắn cầm phân thân đã đứng lên của Thư Minh, nhẹ nhàng xoa nắn, hôn

lên hai cánh hoa, lời lẽ giao triền, ái muội triền miên. Thư Minh nhắm mắt
lại, chóp mũi chạm vào người Tiêu Lâm, mang theo mùi thơm lạ lùng, ấm
lòng người. Đầu ngón tay lạnh lẽo vỗ về chơi đùa phân thân, giống như vụn
băng ở giữa sa mạc, dục vọng hắn cơ hồ đang sôi sùng sục cũng theo sự dẫn
dắt đó mà phát tiết. Thanh âm thô suyễn đều biến mất trong nụ hôn, hôn
như thế nào hắn cũng thấy không đủ, Thư Minh lại tiếp tục muốn hôn như
thế.

Thư Minh muốn hôn môi, trong lúc nãy Tiêu Lâm đã sớm nhận ra.

Hắn cũng không rời đi môi của Thư Minh, không ngừng hôn, tay vòng

ra phía sau thoát quần áo Thư Minh. Da thịt lõa lồ dần dần hiện ra, Tiêu
Lâm yêu thương vuốt ve từng tất da thịt trên người Thư Minh, cuối cùng
ngón tay chạm đến một chỗ,“Ta yêu ngươi, Thư Minh.” Hắn nói.

Thư Minh mở mắt ra, dùng nụ cười yếu ớt đáp lại hắn.

Tiêu Lâm cũng cười, lại hôn vào cánh hoa của hắn, cầm tay, năm ngón

tay sát nhập vào nhau.

Da thịt thân cận, tay chân thân cận, cũng không đủ.

Tiêu Lâm chậm rãi cúi xuống, một đường khẽ hôn, vùi đầu vào trước

ngực Thư Minh, liếm lộng hai tiểu anh đỏ sẫm, làm cho chúng nó ở đầu
lưỡi nở rộ. Thư Minh bị hắn liếm liền cả người run rẩy, miệng tỉnh tỉnh mê
mê nói “Không cần…… Đừng…… Đừng ……”, tay lại chặt chẽ bắt lấy bờ
vai của hắn, cũng không biết đến tột cùng là muốn đẩy hắn ra, hay là muốn
hắn càng gần.

Tiêu Lâm cười xấu xa hỏi “Thoải mái sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.