BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 43

Lúc thượng triều chỉ thoáng nhìn, chỉ cảm thấy Cảnh Vương gia một

nam tử, dung mạo lại diễm lệ thần kỳ, không khỏi lưu tâm.

Mà giờ phút này Tiêu Lâm lại gần trong gang tấc, dung mạo diễm lệ

khiến Lăng Thư Minh phải cúi đầu, không dám nhìn gần.

Tâm, muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, hắn thở mạnh cũng không dám thở,

chỉ có đôi tay vẫn là đang nắm chặt lấy Cảnh vương đang lung lay sắp đổ,
không biết không nghĩ vẫn là không thể buông ra.

Tiêu Lâm lén hé mắt nhìn khuôn mặt của Lăng Thư Minh, vẫn là kinh

diễm đến mức kinh ngạc, sóng mắt liễm diễm lưu chuyển không chút nào
che dấu. Hắn vốn chỉ là không say, hiện cố ý giả bộ bộ dạng say rượu, lung
lay không chịu đứng vững, mệt Lăng Thư Minh tiêu hao khì lực chống đỡ
hắn. Nhìn trên mặt hắn dần dần đỏ ửng, cái trán chóp mũi cũng thấm mồ
hôi, không biết sao, liền nghĩ đến muốn chạm vào.

Trong lòng còn đang tinh tế thưởng thức, khuôn mặt đã sớm nhích dần

qua, nhẹ nhàng lướt qua gò má như tơ lụa của thiếu niên, Lăng Thư Minh
ngẩn ra, chỉ là do Cảnh vương đang say nên mông lung không rõ, tuy rằng
hắn chỉ nhẹ nhàng tiếp xúc, nội tâm vẫn là ức chế không được cảm giác
mênh mông, nhưng sau đó liền lập tức thu liễm, sửa lại thân mình Tiêu
Lâm, đưa khuôn mặt hắn cùng với đầu mình ly khai một ít.

“Cảnh Vương gia hẳn là đang say? Ta đi gọi người đến!”.

Tiêu Lâm bước tới một bước, làm bộ bộ dáng như không có đứng vững,

thuận thế vịnh lấy thắt lưng của Lăng Thư Minh, không hề buông ra, còn
nhân tiện đè xuống.

Cả người đều cứng rắn, xương cốt cũng cứng rắn, cả cơ thể cũng là cứng

rắn. cũng không biết là do khẩn trương hay không. Hắn ở bên gáy dùng sức
cọ cọ, làn da rõ ràng như tơ lụa a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.