BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 4

Lại qua một lúc, trời càng tối hơn.

Phùng Cổ Đạo vừa lạnh vừa đói, hầu như muốn phất tay áo bỏ đi.

Đúng lúc này, người lúc trước dẫn hắn vào cửa Hầu phủ là tổng quản

Tông Vô Ngôn rốt cuộc cũng từ tốn đi ra, “Phùng tiên sinh, Hầu gia muốn
gặp ngươi.”

Phùng Cổ Đạo hít hít nước mũi, rụt đầu hỏi, “Hầu gia chuẩn bị cơm tối

chưa?”

Tông Vô Ngôn kinh ngạc nhìn hắn một cái, “Ngươi đi gặp Hầu gia trước

đã. Cơm tối ta sẽ gọi người chuẩn bị.”

Được hứa hẹn bữa cơm tối, Phùng Cổ Đạo lúc này mới cam tâm tình

nguyện đi vào.

Tông Vô Ngôn đi ở đằng trước, lặng lẽ đưa cho hắn một mảnh khăn lụa.

Phùng Cổ Đạo cầm khăn nhìn nửa ngày, mới ý thức được đó là đưa cho

hắn lau nước mũi.

Khi đó hai người đã tới trước căn phòng.

Tông Vô Ngôn để hắn chờ ngoài cửa, còn mình thì đi vào thông báo.

Vì vậy, cửa vừa mở ra, một cơn gió mát lướt qua.

Phùng Cổ Đạo đúng lúc dùng khăn lụa bao lấy mũi, dốc sức mà xì ra một

cái.

Tiếng xì mũi phảng phất như dùng hết toàn lực vượt qua Tông Vô Ngôn

đang muốn vào cửa, truyền vào sâu trong phòng.

Qua một lúc, Tông Vô Ngôn đi ra, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.