BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 490

không được mà khẩn trương.

“Một tháng cũng không ra khỏi cửa phòng nửa bước?” Phùng Cổ Đạo

nhẹ giọng thì thầm.

Thông tấn sứ cho rằng hắn đang chất vấn, vội vàng nói, “Không sai.

Nghe nói ăn uống đều ở trong phòng.”

Phùng Cổ Đạo nâng mi, “Vậy phản ứng của Tông Vô Ngôn thế nào?”

“Giống như mọi ngày, sáng trưa chiều đều nán lại trong phòng một hồi.”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó?” Thông tấn sứ nỗ lực tưởng tượng ra đáp án hắn cần, “Sau đó

thì đi ra.”

Biểu tình của Phùng Cổ Đạo thập phần sâu xa khó hiểu.

Thông tấn sứ yên lặng dời gót chân ra sau nửa bước.

Phùng Cổ Đạo thở ra một hơi nói, “Vậy những người khác ở hầu phủ có

động tĩnh gì không?”

Thông tấn sứ nói, “A Lục rời khỏi kinh thành, tạm thời không biết đi

đâu. La Hành Thư thì đến Giang Nam.”

“Không biết đi đâu? Đến Giang Nam?” Ngón tay của Phùng Cổ Đạo nhẹ

nhàng gõ lên bàn.

Với tính cách của Tiết Linh Bích, nếu y đã dứt khoát, thì tuyệt đối không

thể không bắt tay hành động. Sóng êm gió lặng trong một tháng qua nếu
không phải vì y đang mưu đồ chuyện gì, thì là vì y bị chuyện khác quấn
chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.