BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 915

“Nghe có vẻ còn gian nan hơn sông cạn đá mòn.” Phùng Cổ Đạo vừa dứt

lời, đã nhìn thấy một người vội vàng đi tới, châu đầu ghé tai với người bán
kẹo một phen, cây gậy thô cắm kẹo hồ lô liền rơi vào trong tay người đó.

Phùng Cổ Đạo cảm khái nói “Không nghĩ tới bọn họ thế nhưng còn có

giao ban…… Mới theo chúng ta chưa được một chén trà, mệt đến nỗi như
vậy sao?”

Tiết Linh Bích cau mày nói “Có lẽ là phân chia khu vực.”

Phùng Cổ Đạo nói “Mười bước một khu?”

Tiết Linh Bích nói “Xem nhân khẩu tại Thần Đường trấn mà nói, không

nhỏ.”

Phùng Cổ Đạo nói “Chính vì như thế, bán buôn mới đắt đỏ đi.” Hắn nhớ

mãi không quên lượng thu nhập mà Trương Lương Tâm đã nói.

“Nhị vị từ đâu mà đến, lấy gì mưu sinh?” Một thầy tướng số mặc trường

bào xanh trắng bộ dáng tiên phong đạo cốt chắn giữa đường đi bọn họ.

Phùng Cổ Đạo cùng Tiết Linh Bích liếc nhau, nói: “Chúng ta không

quen, chỉ tình cờ gặp.”

Không quen có thể nói chuyện thân mật sôi nổi kéo nhau dạo phố như vợ

chồng son như thế? Ai tin!

Thầy tướng số nội tâm rít gào xong, bình tĩnh nói “Vô phương, hai vị có

thể trả lời lần lượt.”

Phùng Cổ Đạo nói “Ta từ phía đông đến, muốn sang phía tây, trên đường

đi qua đây, tùy thân dùng hết, nghe nói Thần Đường trấn thiếu thợ rèn,
muốn thử vận khí, kiếm chút lận lưng, có cái lại đi tiếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.