BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 322

Là người nào vậy nhỉ?

Cô cảnh giác nhìn chằm chằm về phía đó, thấy được ngoài khe cửa

trống trơn, không có bất luận kẻ nào.

Ít nhất là lấy độ cao từ trên giường nơi cô nằm thì không thấy bất cứ

ai!

Người đó thấp như vậy sao?

An Dạ có một loại dự cảm bất hảo, cô lại không dám cúi đầu xem

thử....

Cô giống như đã ý thức được gì đó, độ cao như vậy, thân mình nhỏ

nhắn - là, là nó sao?

Cô nhớ tới phần ghi âm nhưng không có âm thanh của nạn nhân đầu

tiên: khi người đó còn sống thì rõ ràng còn có tiếng, thế nhưng sau khi
người đó chết thì tiếng nói cũng biến mất luôn.

An Dạ cảm thấy khá tò mò nhưng trước đây cũng không có suy nghĩ

gì sâu xa.

Chuyện đó là sao đây chứ?

Cô không tự chủ được mà cứ nhìn động tĩnh ngoài cửa phòng, trong

đầu thì miên man bất định.

Nạn nhân đầu tiên chết do ngạt thở, trước khi chết không thể nói

chuyện cho nên bị lấy đi giọng nói...

Vậy là... bởi vì người sắp chết nên búp bê mới có thể tới lấy mất một

bộ phận của người đó sao?

Vậy nó lấy đi thứ gì của ả họ Cao kia đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.