BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 666

Rốt cuộc thì cửa thang máy đã mở, ánh đèn bên trong cũng sáng lên,

những thứ đáng sợ lúc nãy im bặt trong nháy mắt.

An Dạ nhìn quanh phía trên, cái gì cũng chẳng có.

Cô chạy ra ngoài, xông thẳng hướng phòng của Bạch Hành.

"Bạch Hành, Bạch Hành, Bạch Hành, Bạch Hành, Bạch Hành...." An

Dạ kêu một cách đầy lo âu, cô vốn không dám dừng lại tiếng gọi, sợ anh
không nghe thấy tiếng mình.

"Anh đây."

Lúc Bạch Hành mở cửa thì An Dạ vẫn chưa kịp ngừng ấn chuông cửa.

Cô thấy Bạch Hành mặc một chiếc áo lông màu trắng cực kỳ thoải

mái, cả người được bao phủ bởi ánh đèn chỗ huyền quang, ánh lên một
vòng màu trắng bạc.

Xuất phát từ tâm lý sợ hãi, muốn ỷ lại vào người khác, cô theo bản

năng vươn tay túm chặt lấy áo Bạch Hành.

Anh cúi đầu vừa thấy, không biết vì sao nhưng khóe miệng lại nở một

nụ cười nhàn nhạt.

Anh đem tay xoa xoa phía sau đầu An Dạ, cuối cùng ôm cô vào lòng,

gắt gao giữ lấy cô.

"Lạch cạch" một tiếng, cửa bị Bạch Hành đóng lại.

Hai người cứ thế ôm lấy nhau đứng cạnh cửa, qua một hồi lâu cũng

chưa chịu tách ra.

Tim An Dạ vẫn cứ còn đập thình thịch, nhanh đến mức làm cô muốn

run lên, cô không thể thích ứng với tốc độ khi nhanh khi chậm của trái tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.