BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 802

Rất nhanh, điện thoại đã phát ra những tạp âm hỗn độn, tiếng vang

vốn nhỏ nay lại giống như bị cuốn vào dòng hải triều mạnh mẽ, theo lốc
xoáy chìm ngập trong sương mù mênh mang.

Cái loại thanh âm gần như hoang đường đó đã nhanh chóng biến mất

không thấy tăm hơi, tôi hầu như cho rằng bản thân mình đã sinh ra ảo giác.

Nhưng đây khẳng định là sự thật. Bởi vì cảm giác sợ hãi quá mức chân

thật, cánh tay của tôi còn nổi lên một tầng da gà, đến giờ vẫn chưa lặn
xuống.

Tôi ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa tiệm trà sữa.

Ánh mặt trời ấm áp nhàn hạ chiếu lên người. Tất cả mọi thứ bên ngoài

đều bình thản trôi qua, dường như chưa có bất cứ chuyện kỳ lạ nào phát
sinh.

Tôi cười tự giễu: suy nghĩ vớ vẩn cái gì đâu không, ban ngày ban mặt,

nói không chừng là ai đó gọi nhầm số thôi.

Đến buổi khuya 01h, vì tôi đang phải chạy deadline nên vẫn chưa ngủ,

đang định nằm bò trên bàn nghỉ ngơi trong chốc lát.

Sống lưng tôi bỗng nhiên như có thứ gì đó lạnh ngắt dán vào, cách lớp

quần áo chỉ có thể cảm nhận được sự lạnh băng bất ngờ xuất hiện kia.

Nếu thực sự muốn miêu tả thì nó giống như một ly Coca đông đá đang

âm thầm dán sau lưng, cái lạnh đó bị nhiệt độ phòng hoà tan dần dần, khí
lạnh từ từ tỏa ra, thấm vào tận gan ruột.

Không, tôi có một cảm giác sợ hãi rất khó hiểu.

Theo bản năng, tôi nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức, nhớ đến thanh

âm xuất hiện trong điện thoại lúc trước, trong sự khủng hoảng nhất thời mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.