Ngoại trừ vị thứ nhất có hơi đặc biệt, thời gian hơn mười phút, còn lại
toàn bộ nhưng người khác đều là ba đến năm phút.
Dù sao đối với trình độ thuần thục nắm chắc nhạc cụ, đại khái ba phút
liền có thể nhìn ra.
Mặc dù như vậy, chờ đến khi phỏng vấn hết toàn bộ người cũng đã
hơn tám giờ.
Tô Lâm vừa về ký túc xá liền đi tắm rửa.
Lúc anh đi ra, ba người khác đang làm việc của mình, trong phòng khó
có khi được yên tĩnh.
Tần Phóng vừa rồi vô cớ mất tích cũng đã trở lại, nhưng Tô Lâm một
chút cũng không muốn hỏi cậu ta đi làm cái gì.
Trong đầu của anh đều là một câu.
"Tôi hỏi các cậu." Lau tóc, Tô Lâm đột nhiên lên tiếng.
"Con gái đối với người con trai nói, anh thật tốt....là có ý gì?"
"...."
Mọi người trong ký túc xá yên lặng một lát.
Sau đó bắt đầu khí thế ngất trời thảo luận.
Tần Phóng là người đầu tiên trả lời:
"Thông thường sau khi người con trai tỏ tình, nếu người con gái trả về
những lời này, thì đó chính là "Anh thật tốt, anh đối với em cũng rất tốt
nhưng mà em sẽ không cùng anh ở bên nhau, anh hãy chết tâm đi.""
Lão nhị cũng nói: