Nhưng vừa mới mở miệng, nhất là khi nói đến lần kia anh uống say,
anh tưởng tượng lúc ấy mình đã nói, liền ---
Liền lại bắt đầu căng thẳng.
Đặc biệt cô cũng không nói chuyện chỉ trừng đôi mắt to, suy nghĩ
trong lòng Tô Lâm liền thay đổi nhảy vọt --- Con mẹ nó anh không đoán
sau đâu --- Con mẹ nó nếu cô cự tuyệt vậy hai người sẽ tiếp tục hay dừng
lại --- dừng lại anh không cam lòng --- nhưng mà tiếp tục cũng sẽ rất lúng
túng.
Nghĩ vậy, anh đột nhiên hiện lên hối hận nồng đậm.
Mặc dù hoạt động tâm lý cực kỳ phong phú, thật ra những ý nghĩ này
cũng chỉ là nghĩ trong chớp mắt, anh khống chế biểu cảm khuôn mặt không
thay đổi, tay cũng không thu lại.
Còn chưa hối hận được năm giây.
Cô gái nhỏ trước mặt đột nhiên cử động.
Lộc Viên Viên hơi nghiêng đầu một chút, khuôn mặt bị chạm vào có
hơi biến dạng, nhìn có chút buồn cười.
Tay của anh đặt ở trên mặt cô, có thể cảm nhận được độ ấm trên làn da
trơn mềm ở đó.
Sau đó --- Màu sắc cũng bắt đầu nhiễm đỏ.
Cô lại trừng mắt nhìn, rồi đôi mắt nhìn đi nơi khác, lông mi dày cong
vút, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu phát ra,
"Anh buông tay...."
"....." Anh nắm tay lại hạ xuống.