BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 352

Chương 31


Mễ Tinh thoáng đỏ mặt, sau đó giả vờ lạnh lùng cười ha ha đáp

lại: "Anh không biết xấu hổ ghê ta".


Trong đôi mắt Tiêu Cố có nụ cười rất nhạt: "Sao anh phải ngại

kia chứ?"


Mễ Tinh tiếp tục vờ lạnh nhạt: "Không biết xấu hổ".

Tiêu Cố nhướng mày: "Mới như thế đã bảo anh không biết xấu

hổ? Em chưa va chạm xã hội à?"


Mễ Tinh: "..."

Cô vùi đầu yên lặng ăn cơm, cổ nhân nói chẳng sai, lúc ăn không

được nói, khi ngủ cũng không nói, quả đúng là chân lý.


Cô không nói thì đâu có nghĩa Tiêu Cố không mở lời. Anh nhìn

người đang ngồi phía đối diện, hỏi luôn: "Cái tên Chu Nghi Nhiên
kia, ngoài chuyện hồi bé từng cứu em ra thì tốt đẹp chỗ nào?"


Nói đến anh Thỏ, Mễ Tinh có quá trời vô số điểm để khen: "Anh

ấy đẹp trai, dịu dàng, hơn nữa còn cực kì thông minh, thi cái gì
cũng đều nhất cả đấy, đành đàn dương cầm rất là hay, lúc học đại
học anh ấy được rất nhiều giáo viên để ý đấy, à đúng rồi, anh ấy
còn từng diễn tấu mấy lần ở nước ngoài".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.