Mỗi lời cô nói sắc mặt Tiêu Cố lại xấu đi một phần. Chờ đến khi
ngừng lại, Tiêu Cố mới trầm mặt nói: "Chẳng qua em chỉ tự mỹ
hóa hình tượng của hắn trong lòng mình mà thôi".
Theo tục ngữ thì là Tình nhân trong mắt sẽ biến thành Tây Thi,
nhưng mà anh không muốn thừa nhận hai người họ là tình nhân cái
gì.
Nghe có người bảo anh Thỏ không tốt, Mễ Tinh cũng thấy rất
không vui: "Tôi mỹ hóa cái gì? Tất cả đều là sự thật hết". Cô chun
mũi thì thầm: "Chí ít cũng tốt hơn anh đấy".
Mặc dù giọng của cô rất thấp nhưng Tiêu Cố vẫn nghe được rõ
ràng, khóe mắt anh khẽ giật, sắc mặt còn đen hơn vừa nãy: "Hắn
tốt hơn anh cái gì chứ?"
Trong lòng Tiêu Cố tự động so sánh những lời Mễ Tinh vừa
khen Chu Nghi Nhiên, đẹp trai à, anh cũng tuấn tú lắm cơ mà, dịu
dàng sao, anh tự nhận mình vô cùng dịu dàng với Mễ Tinh luôn
đấy, thông minh, từ nhỏ tới lớn không ít khi anh đứng nhất khi thi,
cũng biết đánh dương cầm, hơn nữa anh nấu ăn cực tốt...
Anh còn chưa so sánh xong, Mễ Tinh ngồi trước đã đáp luôn: "Ít
nhất bằng cấp của anh ấy nhất định cao hơn anh". Anh Thỏ từng
học đại học âm nhạc ở Pháp đó, giáo viên toàn nổi danh quốc tế.
Tiêu Cố: "..."