BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 102


Cô trở lại phòng mình, thay dép và quần áo ngủ, xách theo gói

mì ăn liền bước ra ngoài.


Để ngăn ngừa bụng đói quá nhanh, lần này cô xách hẳn hai túi,

chuẩn bị bắc nồi nấu mì. Mặc dù cô không biết làm thức ăn nhưng
vẫn biết đun nước. Cô lục lọi tìm nồi trong phòng bếp, lấy một ít
nước sôi sau đó mới cho mỳ vào trong, nấu xong thì ngồi luôn ở
trong phòng khách, vừa ăn mỳ vừa xem TV.


Mới ăn được một nửa bỗng điện thoại trong túi áo rung lên. Mễ

Tinh ngừng đũa, vội vàng lấy điện thoại ra xem.


"Thân gửi cô Mễ Tinh, rất tiếc phải thông báo rằng cô đã không

vượt qua được vòng phỏng vấn đầu tiên của công ty chúng tôi, hy
vọng cô sẽ tiếp tục cố gắng và sớm tìm được công việc ưng ý."


Mễ Tinh đọc đi đọc lại tin nhắn hết ba lần, sau đó thả di động

vào túi.


Chụp cái mũ tai thỏ lên trên đầu, hai tay đút vào túi áo gục đầu

xuống.


Tại sao cô lại không trúng tuyển? Những câu hỏi của người

phỏng vấn cô đều trả lời rất tốt mà, chẳng lẽ là kỳ vọng tiền lương
lúc cuối quá cao sao? Nhưng năm ngàn tệ mà cũng cao sao chứ?
Vật giá ở thành phố A cũng không rẻ tí nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.