BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 107

Tiêu Cố đẩy con chó về lại với khay thức ăn của nó, thuận miệng

hỏi: "Trước kia cô từng bị chó cắn à?"


Mễ Tinh đáp: "Từng bị chó hăm dọa, lúc còn rất nhỏ kìa." Đến

bây giờ cô vẫn còn nhớ ánh mắt hung ác và tiếng sủa lanh lảnh đó,
"Nhưng sau đó có người giúp tôi đuổi con chó kia đi."


Tiêu Cố quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt có đôi nét trêu đùa: "Nghe

giọng điệu của cô thì chắc người cứu là một nam sinh nhỉ."


Mễ Tinh coi thường đáp lại: "Một anh trai lớn hơn tôi vài tuổi."

Tiêu Cố nói: "Sau đó tâm hồn thiếu nữ của cô thầm hứa hẹn?"

Anh cười thành tiếng, "Mấy nữ sinh nhỏ tuổi các cô đúng là dễ bị
lừa gạt bởi mấy thứ thế này."


Mễ Tinh tức giận trừng mắt nhìn anh rồi đáp: "Với tôi anh ấy là

anh hùng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.