BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 139

phục nhà Hán, lại vừa thay đổi hợp lý thuận tiện cho công việc.
Hoa văn màu xanh da trời trên quần áo cũng mang nét đặc trưng
của phong cách Trung Hoa xưa cổ.


Lâm Tĩnh Dung cười nói: "Đương nhiên rồi, đồng phục làm việc

của chúng ta là do ông chủ tìm người thiết kế đấy."


Mễ Tinh khẽ nhướng mày, gật đầu đáp lại.

Lâm Tĩnh Dung đưa cho cô một sợi dây buộc tóc: "Lấy cái này

búi tóc lên, bấm móng tay cũng có đây, nhân tiện cắt móng tay
luôn đi."


Mễ Tinh: "..."

Cô cứ tưởng cô ấy chỉ qua loa thế thôi, hóa ra là giám sát cô thật.

Cô cầm dây buộc tóc buộc thành đuôi ngựa, đứng sau quầy thu

ngân nuối tiếc cắt móng tay. Lâm Tĩnh Dung đứng bên cạnh nhìn
cô, không nhịn được thở dài: "Móng tay của cô làm đẹp thật."


"Thật không, tôi chọn lâu lắm mới được kiểu dáng thế này đấy!"

Mễ Tinh vừa nói xong lại không nỡ cắt đi.


Sau khi cô cắt xong, nhìn ngón tay trở nên trơ trụi lại thở dài

thườn thượt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.