BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 202


Cậu bé da ngăm đen kiên định trả lời: "Không học giỏi tiếng

Anh thì sau này chỉ có thể đứng trông cửa hàng như anh Tiểu Đức
thôi."


Tiểu Đức: "..."

Anh đứng trông cửa không phải vì học dốt môn tiếng Anh đâu

nhé, mà là vì... không giỏi các môn học khác kìa.


Sau khi Tiểu Đức buồn bã rời khỏi đó, Mễ Tinh thu được hai

mối làm ăn mới, vui vẻ như muốn bay lên trời. Khoảng cách
hướng tới mục tiêu đời người của cô lại gần thêm một bước!


Sau khi Mễ Tinh đi tới chào hỏi một bàn ăn khác, mẹ nhóc mập

và mẹ cậu bé da đen ngồi thì thầm to nhỏ.


Mẹ nhóc mập nói: "Chị nghĩ cô bé Mễ Tinh này có quan hệ gì

với ông chủ Tiêu không nhỉ? Trước đấy tôi nghe nói cô ấy thuê nhà
của ông chủ Tiêu, bây giờ lại tới cửa hàng làm, không bình thường
đâu nhỉ."


Mẹ cậu bé da ngăm đen đáp lại : "Tôi cũng thấy có vẻ hơi mờ

ám, nhưng mà không phải trong cửa hàng còn có Dung Dung nữa
đấy sao? Tôi nghĩ cô ấy và ông chủ Tiêu có khả năng hơn".


Mẹ thằng mập lắc đầu, phản bác ý kiến của người kia: "Có triển

vọng thì đã thành từ rất lâu rồi kìa, chờ tới bây giờ làm gì đây? Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.