BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 231


Khóe môi Tiêu Cố cong lên một độ cong khó mà nhìn thấy được:

"Ai bảo cô không được đi chứ?"


Mễ Tinh ngẩn người nhìn anh: "Không phải chỉ có nhân viên

làm trên một năm mới được tham gia sao?"


Tiêu Cố bảo: "Tôi là ông chủ mà, tôi quyết".

Mễ Tinh ngơ ngác.

Không lẽ ông chủ ngang ngược này thích cô...?

Cô lắc lắc đầu, vất hết mấy suy nghĩ hoang đường đó ra ngoài:

"Anh nói tôi cũng được đi sao?"


"Ừ".

Mễ Tinh im lặng một lúc rồi khẽ nói: "Vậy mai tôi đi siêu thị với

anh nhé". Sau khi nói xong thì bình tĩnh vào phòng.


Khóa cửa phòng thật chặt, Mễ Tinh mở tủ quần áo ra, hai mắt

lấp lánh bắt đầu cuộc tìm kiếm.


Áo lông cao cổ thêu hoa màu trắng sữa, quần lụa mỏng màu đen

quá gối, còn cả một chiếc áo khoác gió dài màu hồng nhạt, tuyệt
hảo. Lúc du lịch sẽ mặc đồ như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.