BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 547


Sau khi Mễ Tinh ghi âm lại, cô nghe thử một lần rồi cười nói với

anh: “Giọng của anh nghe nhẹ nhàng thật ý.”


Tiêu Cố không để ý lời trêu chọc của cô, kéo người kia từ trong

chăn ra ngoài: “Bây giờ có thể dậy rồi chứ?”


Mễ Tinh nhấn mấy cái trên màn hình, lại đưa điện thoại lại đây:

“Anh nói ‘Ngủ ngon, công chúa nhỏ’ đi, tình cảm vào.”


Tiêu Cố: “…”

Anh cúi người xuống, ghé sát bên tai của Mễ Tinh thấp giọng

nói: “Anh có thể tự mình nói với em câu này mỗi tối mà, bảo đảm
rất chân thành.”


Trong hơi thở mập mờ của anh, mặt của Mễ Tinh bừng bừng đỏ.

Tiêu Cố nhìn rất hài lòng: “Vẫn chưa chịu dậy sao?”

Mễ Tinh bất dắc dĩ chui ra từ trong chăn ấm áp: “Khá hơn rồi,

không biết tại ai đâu.”


Tiêu Cố nghe cô nói vậy thì cúi đầu cười khẽ: “Bữa sáng đã làm

xong, rửa mặt xong thì xuống ăn ngay nhé, anh đi ra ngoài, em ở
nhà chơi đi, buổi trưa anh tới đón em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.