BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 686

mình, giữ chặt không buông.


Bây giờ Mễ Tinh cũng thấy hối hận rồi, đương nhiên cô biết tác

dụng của món canh đó chứ. Chỉ có điều thời gian này Tiêu Cố bận
rộn quá, buổi tới dính vào gối là ngủ luôn, hơn nữa cô mang thai
nên anh cũng tránh đụng chạm vào cô.


Mọi người đều nói lúc phụ nữ mang thai là thời gian đàn ông

phải chịu đựng mười tháng, nhưng nỗi khổ của cô thì có ai hiểu
được. Cô vừa mới nếm ngon ngọt được chút, thế mà đã có con
luôn rồi, cô... cũng trống vắng cô quạnh mà.


Lúc quyết định cho Tiêu Cố ăn canh, khi đó trong đầu chỉ nảy ra

ý xấu nhất thời thôi, cô muốn ít nhất Tiêu Cố cũng có thể mờ ám
với mình thêm chút ít, nhưng mà... nhìn Tiêu Cố như muốn ăn
mình vậy.


"Có phải em thấy thời gian này anh lạnh nhạt với em không?"

Tiêu Cố ôm cô, từ từ hôn lên người người đó.


Không khí ùa vào từ cổ áo, Mễ Tinh lại thấy hơi lành lạnh,

nhưng những nơi Tiêu Cố hôn qua nhiệt độ lại vùn vụt tăng lên:
"Không, không phải ạ..."


Đây không phải là câu để lấy lòng Tiêu Cố, tuy rằng thời gian

này anh bận rộn thật đấy, nhưng những lúc không phải ra ngoài anh
đều ở cùng cô. Dù là văn phòng công ty đi chăng nữa, bận đến mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.