Khoảng 14 giờ 30 phút, Trang Tiểu Khê mở hộp bưu phẩm chuyển
phát nhanh, bà phát hiện thấy một ngón tay cái được đựng trong túi đá lạnh.
Ngoài ra, trong hộp còn có một văn bản in ra trên giấy A4, một tấm vé xem
thi đấu bóng đá và một chiếc túi vải màu đỏ cỡ bằng tấm chứng minh thư.
Nội dung văn bản như sau:
“Lý Tuấn Tùng đã bị tôi khống chế. Ông ta vẫn còn sống. Gửi kèm
ngón tay cái làm bằng chứng.
Ngón tay này bị cắt vào 10 giờ 20 phút hôm nay, sau đó được cho
ngay vào túi đá lạnh. Là chuyên gia phẫu thuật nối ghép của khoa Xương,
bà chắc hẳn rất rõ: ngón tay bị cắt buộc phải tiến hành phẫu thuật ghép
ngay trong vòng hai tư giờ đồng hồ, nếu không, Lý Tuấn Tùng sẽ vĩnh viễn
mất ngón tay cái ở bàn tay phải của ông ta.
Bà có thể chuộc lại Lý Tuấn Tùng bằng kim cương. Tôi cần loại kim
cương có giấy kiểm định đi kèm, tổng giá trị không được ít hơn một triệu
nhân dân tệ. Cho số kim cương đó vào chiếc túi vải màu đỏ để trong cái
hộp này, vào sân vận động Kim Sơn bằng vé xem thi đấu bóng đá và trao
đổi ở đó.
Đừng có báo công an, nếu không, bà sẽ không bao giờ còn được gặp
lại chồng mình.”
Sau khi xem xong văn bản, Trang Tiểu Khê suy nghĩ hồi lâu, cuối
cùng bà vẫn bấm máy gọi cho 110 (1). Thời gian báo công an theo như
danh sách cuộc gọi hiển thị là l4 giờ 36 phút, bên công an lập tức lập hồ sơ
điều tra vụ bắt cóc. Năm phút sau, Đồng Nghênh Tân, cảnh sát hình sự
được cử đến từ đồn công an khu vực đã có mặt ở hiện trường tiến hành điều
tra sơ bộ tình hình vụ án. Sau đó Trang Tiểu Khê đi ra ngoài chuẩn bị tiền.
l5 giờ 9 phút, La Phi, đội trưởng đội Cảnh sát hình sự tỉnh thành có mặt,
đồng thời tiếp nhận điều tra vụ án. Đây là một vụ bắt cóc mang tính chất