BẢN TIN CHIỀU - Trang 118

đâu mà chẳng có; họ muốn quay những chuyện trong bối cảnh thực và
thậm chí họ còn phỏng vấn ngay trên đường phố cho các tin vô tuyến

Nhưng rồi lúc chiếc ôtô buýt nhỏ đã đi, Prisscilla nhìn quanh để tìm đội
quay cảnh vừa rồi thì bà không thấy đâu cả. Bà lập luận rằng nếu như đội
quay phim đã ở đó thì nó không thể biến đi nhanh đến mức như vậy.

Tất cả những chuyện đó có vẻ thật đáng lo lắng, và Priscilla mong rằng bà
đã không trông thấy thật, một phần bởi vì bà biết rẳng bà có thể bị lẫn, là
chuyện đôi khi vẫn xảy ra đối với bà. Bà tự nhủ tốt nhất là đi vào siêu thị
Grand Union, mua mấy thứ lặt vặt và cứ lo việc của mình đã,. Đồng thời ý
thức của suốt cả cuộc đời và về chuyện không bao giờ được trốn tránh trách
nhiệm và có lẽ cho tới tận bây giờ bà cũng không bao giờ trốn tránh trách
nhiệm vẫn đeo đẳng trong bà. Bà chỉ mong có ai đó tỉnh táo để bà có thể
hỏi xem họ khuyên nên làm thế nào và đúng lúc ấy bà thấy Erica Mclean,
một trong những học sinh cũ của bà, cũng đang trên đường đi tới những
vẫn dừng lại chào bà lễ phép. " Cô có khỏe không, cô Rhea?" (Không ai
trong đám học sinh của cô Rhea đã từng dám gọi bà bằng tên thường).

Priseilla nói:" Cô hơi lẫn rồi, em ạ".

"Tại sao vậy, thưa cô Rhea?".

"Cô vừa mới trông thấy một chuyện, nhưng cô không hiểu là thế nào. Cô
muốn biết xem em nghĩ như thế nào?". Rồi Priscilla tả lại cảnh vừa rồi, vẫn
đang hiện rõ trong óc bà.

"Cô chắc chắn là không có đội quay phim nào chứ ạ?"

"Tôi không thấy. Lúc đến em có thấy không?"

"Không ạ". Trong thâm tâm, Erica Mclean lặng lẽ thở dài. Cô biết chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.