BẢN TIN CHIỀU - Trang 180

“Chưa từng có lời đe doạ nào”.
“Liệu có thể có những tin nào mà ông đã đưa có thể gây nên sự phản đối
cực lực của một người hay một tổ chức nào đó không?”.
Sloane giơ tay lên: “Ít nhất là mỗi ngày một lần”.
Tay nhân viên FBI gật đầu: “Tôi cũng đoán vậy, cho nên hai đồng nghiệp
của tôi sẽ xem xét các chương trình của ông, soát lại các chương trình từ
cách đây hai năm, để xem sự việc có sáng tỏ thêm chút nào không? Thế còn
thư phản đối thì sao? Hẳn là ông có nhận được chứ?”.
“Tôi không bao giờ xem thư. Những người làm việc ở bộ phận tin tức
không được phép tiếp xúc với thư từ. Đó là quyết định của ban giám đốc”.
Đôi lông mày của Havelock hơi rướn lên khi Sloane tiếp tục nói.
“Mọi điều mà chúng tôi đưa lên truyền hình khiến chúng tôi có một số
lượng khổng lồ thư từ. Nếu đọc hết tất cả sẽ mất rất nhiều thời gian. Rồi
chắc là chúng tôi sẽ muốn trả lời và càng mất thời gian nữa. Còn một điều
mà ban giám đốc chắc chắn rằng chúng tôi nên giữ tầm bao quát và tính
khách quan nếu chúng tôi tránh được những phản ứng cá nhân đối với các
tin tức”, Sloane nhún vai. “Một số người có thể không đồng tình , sự thực
là như vậy”.
“Vậy còn các bức thư thì sao?”.
“Nó sẽ được một ban gọi là “Hộp thư khán giả” xử lý. Tất cả các thư đều
được trả lời và những gì quan trọng được chuyển tới ông chủ nhiệm Ban tin
tức”.
“Tôi đoán là tất cả các thư gửi đến đều được lưu giữ”.
“Tôi tin như vậy”.
Havelock ghi nhanh vào sổ: “Chúng tôi cũng sẽ cử người đến làm việc đó”.
Trong khi hai người ngừng nói chuyện, Chuck Insen gõ cửa phòng và bước
vào.
“Cho phép tôi…” ông giám đốc ban tin nói tiếp khi hai người cùng gật đầu.
“Crawf, chắc anh cũng biết rằng tất cả chúng tôi đều cố làm mọi điều có
thể cho anh, Jessica va Nicky…”.
“Vâng, tôi biết” – Sloane đáp.
“Chúng tôi cảm thấy anh không nên thực hiện chương trình tối nay. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.