BẢN TIN CHIỀU - Trang 181

mặt, đối với anh, đó là một điều nặng nề. Mặt khác, ngay cả nếu anh chỉ
thực hiện phần còn lại, theo cách như công việc hàng ngày trước nay thì có
vẻ như là toàn bộ hãng đều rất thờ ơ, mà điều đó dĩ nhiên là không đúng sự
thật”.
Sloane đồng ý và nói thêm một cách thận trọng: “Tôi cho rằng anh nói
đúng”.
“Điều khiến chúng tôi băn khoăn là liệu anh cảm thấy thế nào nếu có cuộc
phỏng vấn trực tiếp”.
“Anh cho là tôi nên trả lời phỏng vấn à?”.
“Giờ đây khi câu chuyện đã “loang ra”, Insen nói, “tôi cho rằng càng thu
hút được sự chú ý bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu. Rất có thể là trong đám
khán giả thế nào cũng có người có thêm những tin tức mới nào đấy”.
“Vậy thì tôi nhận lời”.
Insen gật đầu và nói tiếp: “Chắc anh cũng biết rằng các hãng khác và giới
báo chí đều muốn phỏng vấn anh. Anh cảm thấy liệu một cuộc họp báo vào
chiều nay có được không?”.
Sloane phác một cử chỉ bất lực, rồi chấp nhận: “Thôi được”.
Insen hỏi: “Khi xong công việc ở đây, có thể đến chỗ tôi và Leslie ở văn
phòng của tôi được không? Chúng tôi muốn tham khảo ý kiến của anh về
một số kế hoạch”.
Havelock bỗng xen vào: “Tôi muốn ông Sloane ở trong phòng của ông ấy
bên máy điện thoại càng lâu càng tốt”.
“Dù sao thì tôi cũng vẫn luôn ở bên máy”, Sloane cam đoan với ông.
* * *
Leslie Chippingham đã gọi điện cho Rita Abrams ở bang Minnesota để báo
cho cô tin buồn là ngày nghỉ cuối tuần mà dôi tình nhân đã dự tính sẽ phải
hoãn lại. Ông giải thích rằng vào thời điểm công việc dang dở dang này,
ông không có cách nào rời khỏi New York được.
Mặc dù rất thất vọng nhưng Rita hiểu. Những người làm việc trtrong các
hãng tin truyền hình đã quen với những sự kiện bất ngờ chen ngang vào
cuộc sống của họ, kể cả vào những chuyện riêng tư nhất.
Cô hỏi tiếp: “Anh có cần em trong chuyện này không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.