BẢN TIN CHIỀU - Trang 207

Sloane lắc đầu: “Nghĩ tới điều đó bây giờ là quá sớm”.
AP phản bác: “Ông lẩn tránh câu hỏi. Tôi hỏi là ông có cho rằng có khả
năng đó hay không?”.
Sloane nhượng bộ: “Tôi giả thiết là có thể”.
Một ai đó ở đài truyền hình địa phương hỏi một câu rất nhạt “Ông cảm thấy
thế nào về vụ này?”.
Ai đó rên lên và Sloane muốn đáp lại: “Cảm thấy cái quái gì cơ chứ?”.
Nhưng anh lại trả lời: “Dĩ nhiên tôi mong rằng đây không phải là sự thật”.
Một phóng viên tóc đã bạc, trước đây làm cho hãng CBA, giờ đang làm cho
hãng CNN, giơ cao cuốn sách do Sloane viết lên: “Anh có còn tiếp tục tin
điều anh đã viết trong cuốn này, là “những con tin có thể bị hy sinh”, và
anh vẫn phản đối việc trả tiền chuộc – dù là “trực tiếp hay gián tiếp” hay
không?”.
Sloane đã dự đoán trước câu hỏi này nên trả lời: “Tôi không tin rằng bất cứ
người nào đang lâm vào tình trạng của tôi lúc này lại có thể khách quan về
điều đó”.
Phóng viên CNN nài nỉ:
“Thôi mà, Crawf nếu anh đang đứng ở vị trí của tôi, anh không để cho ai
thoát câu trả lời này. Tôi đặt lại câu hỏi theo cách khác: Anh có ân hận là đã
viết những lời đó không?”.
“Vào lúc này, - Sloane nói – tôi chỉ mong rằng người ta không trích dẫn
những lời đó để làm hại bản thân tôi”.
Một giọng khác vang lên: “Giờ đây không có ai sử dụng những lời đó để
làm hại ông. Tuy nhiên, đấy vẫn chưa phải là câu trả lời”.
Một nữ ký giả thuộc chương trình tạp chí truyền hình ABC cất giọng lanh
lảnh: “Tôi chắc chắn là ông ý thức được rằng lời ông tuyên bố về chuyện
những con tin Mỹ có thể hy sinh được đã gây nên một sự thất vọng to lớn
đến nhường nào đối với các gia đình có thân nhân đang bị giam giữ ở
Trung Đông. Lúc này ông có thể thông cảm hơn với những gia đình đó
không?”.
“Trước đây tôi vẫn luôn luôn thông cảm với họ”, Sloane nói, “nhưng lúc
này chắc là tôi hiểu rõ hơn nỗi lo âu của họ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.