BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 173

Trước giờ Lưu Bị vốn luôn nóng tính, liền tiến lên mắng người, “Đấu

không lại liền chơi xấu sao? Đây là chuyện học trưởng nên làm à?”

Tô Tần nhíu mày, “Có chuyện gì vậy?”

Nam sinh kia đứng lên, “Không biết, để anh xuống xem một chút.”

“Buông tay ra! Muốn làm gì!” Một người giống như là đội trưởng năm

hai, kéo Lưu Bị cao lớn ra, “Tụi nó tự ngã xuống.”

“Cái rắm!” Lưu Bị chửi thề một tiếng, “Mới hiệp hai đã chơi không nổi?

Thế anh còn chơi làm cái quái gì! Quay về bú sữa mẹ đi!”

Tô Tần nhíu mày, giọng Lưu Bị rất lớn, lời cũng không dễ nghe.

“Đừng lộn xộn.” Nam sinh ôm bóng đi xuống bậc thang, “Có chuyện gì

vậy!”

Lưu Bị quay đầu thấy người kia, giống như nhận ra cái gì đó, liền im bặt.

Đội trưởng bên năm hai nói: “Đám ranh này mất nết.”

Nam sinh kia hạ giọng nói câu gì đó, mọi người ở xa không nghe rõ

được. Qua một lúc chỉ thấy mặt mũi đội trưởng kia xám xịt, đám Lưu Bị thì
cười rộ lên.

“Được được được! Cứ như vậy đi!”

Lưu Bị vỗ tay, “Để bọn em chơi với các anh một chút! Sao!”

Nhóm năm hai như muốn nói điều gì đó, lại bị đám Lưu Bị khiêu khích,

liền vung tay lên, “Đấu thì đấu!” Sau đó ngưng một chút lại nói: “Triệu
Thần! Anh không thể không công bằng!”

“Không đâu, nên thế nào thì làm thế ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.