BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 226

Chuyện cũ qua rồi liền qua đi, kết quả đến đợt tập quân sự, hai người

chạm mặt nhau. Ôn Tiểu Vạn còn chưa nhận ra đối phương, Triệu Thần đã
ngạc nhiên nói: “Chị?”

Vậy nên Triệu Thần thuận miệng gọi chị thành quen, cũng không sửa lại

nữa. Cho nên chữ chị này trở thành một tên hiệu khác của Ôn Tiểu Vạn.

“Như này là đang uy hiếp em.” Triệu Thần bày ra vẻ mặt đau khổ, mặt

nhăn mày nhúm lại với nhau, gương mặt vốn đẹp trai chói lóamất tăm mất
tích. Tô Tần bị Triệu Thần kéo lên đứng che phía trước, nhìn nữ sinh kia hí
mắt, trong lòng có chút lo lắng.

“Cái kia..” Cậu ngưng lại một chút, không tự chủ giơ tay lên giống như

tư thế đầu hàng, “Chúng ta có thể đổi địa phương khác để nói chuyện
không?”

Lúc này phía sau cửa thủy tinh đã tập trung rất nhiều ánh mắt hiếu kỳ.

Trong số đó còn có đám Lưu Bị.

Lưu Bị ngậm chiếc đũa, ghé vào cửa thủy tinh, thấy Tô Tần cũng nhìn

qua đây thì dùng khẩu hình hỏi: “Chuyện, gì, sao, chưa, về?”

Tô Tần cũng dùng khẩu hình đáp lại: “Không, biết, nói.”

Cậu còn muốn nói, cậu hỏi mình mình biết hỏi ai? Nhưng cảm thấy câu

này có hơi khó đọc, hơn nữa lại còn dài, dùng khẩu hình như vậy Lưu Bị
nhìn cũng không biết mình nói gì, thế nên câu kia chỉ vòng trong lòng cậu
vài vòng.

Ôn Tiểu Vạn nhìn Tô Tần, “Em là… Tô Tần!”

Tô Tần mờ mịt: Sao những người mình không biết lại đều biết mình

vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.