BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 231

Tô Tần cảm thấy lời Lưu Bị nói quá đỗi chung chung, nhưng nghĩ tới

nghĩ lui, tranh mấy cái này để làm gì, cậu không có cảm giác với toàn bộ
sinh vật giống cái.

Thế nhưng chuyện này đương nhiên không thể cho Lưu Bị biết, cũng

không thể để Đại Dũng và Trần Miểu biết. Cậu không biết bọn họ nghĩ gì,
nhưng cậu thật sự coi họ là bạn tốt, không muốn tình bạn bị phá hủy bởi
loại chuyện này.

“Loli.. đi.” Tô Tần thuận miệng chọn bừa.

“….” Lưu Bị đột nhiên không lên tiếng, vuốt cằm nhìn cậu đăm đăm.

Tô Tần bị nhìn đến chột dạ, thấp thỏm hỏi: “Sao vậy?”

“Mình đang tưởng tượng.” Lưu Bị nhắm mắt lại, mày nhăn nhúm. Đại

Dũng ôm vai Trần Miểu, nghi ngờ hỏi: “Tên này bị phát bệnh thần kinh gì
vậy?”

“Không biết…” Tô Tần lắc đầu, liền thấy Lưu Bị mở mắt ra.

“Bất kể là loli hay chị gái, nghĩ thế nào cũng thấy không hợp.”

Khóe miệng Tô Tần giật một cái, không cùng cậu ta tán gẫu nữa, cậu

nhìn đồng hồ nói: “Mình phải về.”

“Để tiễn cậu đến trạm xe.”

“Không cần, đi vài bước là tới.” Tô Tần thuận tay vẫy chào, sau đó kéo

quai cặp lên đi ra khỏi cổng trường.

Cậu vốn muốn đi thẳng tới trạm xe buýt, nhưng lúc đi ngang qua hầm đi

bộ nối giữa học viện y và Nam đại, trong lòng lại có chút do dự. Cậu đi qua
học viện y một lần lại một lần, ban ngày một lần, buổi tối một lần, nhưng
cũng chỉ có một mình..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.