BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 150

CHƯƠNG 20: CÓ MỘT CHÂN

Edit: Yuzu
Phẫu thuật hơn một giờ, lấy bẫy thú, sát trùng vết thương, cố định đầu
khớp xương bị cắt đi, rồi bó thuốc vào, toàn bộ quá trình không dùng
thuốc tê. Điều kiện ở thị trấn đơn sơ, làm gì có con thú nào dùng thuốc
tê?
Con mèo kia đau đến thê thảm tru lên, Hạ Ngữ Băng ở bên cạnh nhìn,
tim cũng thắt lại. Phí Lãng đeo khẩu trang và găng tay y tế, chỉ lộ ra
một đôi mắt sắc bén và khuôn mặt bướng bỉnh, cười nhạo con mèo già
bị đâm nửa chết nửa sống này: "Uổng công mày sống nhiều năm như
vậy, chút đau này cũng không chịu nổi à?"
Mèo già không sợ anh ta, vẫn không ngừng tru lên.
Phí Lãng nhanh nhẹn băng bó kỹ vết thương, đứng dậy tháo khẩu
trang xuống: "Được rồi, đừng gào nữa, không chết được."
Nói xong, anh ta ném con mèo già uể oải vào lòng Hạ Ngữ Băng, rồi
khom người trước tủ thuốc của chú Lý để tìm một lọ thuốc chống
viêm thoa ngoài da và mấy gói thuốc chống viêm pha với nước uống.
Hắn mệt mỏi ném tới trước mặt Hạ Ngữ Băng: "Thoa ngoài da, uống
thuốc một ngày hai lần."
Lần này Hạ Ngữ Băng có kinh nghiệm, sợ Lâm Kiến Thâm lại giành
trả tiền, đã sớm đưa cho anh ta trước. Phí Lãng chỉ lấy của cô hơn 10
đồng tiền thuốc, Hạ Ngữ Băng vội vàng nói lời cảm ơn: "Cảm ơn."
Suy nghĩ một chút, cô lại hỏi: "Cho hỏi một chút, đổi thuốc phải chú ý
điều gì? Băng bó vết thương như thế nào?"
Phí Lãng không nhịn được nói: "Vừa rồi lúc tôi làm mẫu sao cô không
nhìn kỹ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.