BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 148

Người trẻ tuổi tên Phí Lãng hiển nhiên cũng nhận ra sự tồn tại của
Lâm Kiến Thâm, ánh mắt híp lại, lát sau mới chậm rãi gỡ điếu thuốc
trong miệng xuống, dụi dụi trên quầy, nở nụ cười không rõ nghĩa: "Tôi
thắc mắc vì sao ở xa mà đã cảm nhận được một cổ khí tức của đồng
loại, thì ra là anh."
Ống chú di chuyển ánh mắt, nhìn Lâm Kiến Thâm một chút, rồi lại
nhìn Phí Lãng một chút: "Các người quen nhau à?"
"Không quen."
"Không quen."
Cùng một câu nói, phát ra từ hai người khác nhau.
Nhưng mà không khí giương cung bạt kiếm trong phòng cũng không
biến mất, hai người đàn ông khí thế mạnh mẽ đối mắt nhau. Một
người đáy mắt ánh vàng, một người con ngươi xanh đen, ngầm cảnh
cáo lẫn nhau, thăm dò lẫn nhau, trong không khí phảng phất có tia lửa
bắn ra.
"Cái kia " Hạ Ngữ Băng ở bên ngoài lên tiếng đánh vỡ bầu không khí
quỷ dị này. Cô hỏi Phí Lãng: "Anh Phí phải không? Xin hỏi anh có thể
cứu con mèo này không?"
Phí Lãng chuyển tầm mắt trước, nghiền ngẫm đánh giá Hạ Ngữ Băng.
Mãi đến khi Lâm Kiến Thâm âm trầm tiến lên một bước, che trước
người Hạ Ngữ Băng thì Phí Lãng mới cười một tiếng. Anh ta móc một
điếu thuốc khác từ bao thuốc rồi ngậm vào miệng, nhưng không đốt
lên, híp mắt đánh giá con mèo già đầy máu trên quầy, thô lỗ chửi bới:
"Đệch mẹ nó, đám khốn kiếp ranh con không có chuyện gì làm, lại đặt
bẫy trong núi!"
"Đúng là không phải, lỡ làm người qua đường, chăn dê đốn củi bị
thương thì làm sao bây giờ!" Ông chú phe phẩy quạt hương bồ, tấm
tắc lắc đầu, lại hỏi: "Phí Lãng à, người ta từ xa mang con mèo này qua
đây cũng không dễ dàng gì, cậu xem có thể trị không?"
"Tôi thử xem." Phí Lãng nói, liếc nhìn Hạ Ngữ Băng: "Coi như là vì
em gái nhỏ này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.