BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 130

tương để điều chỉnh hương vị, chính là có thể cho ra lò một mẻ chân
gà cay rồi.
Tóc Lâm Kiến Thâm dính nước, quần áo cũng ướt đẫm, dính chặt vào
thân hình thon dài, cơ bắp có lực của anh, trong tay còn cầm một con
cá mè hoa dùng dây cỏ xỏ qua. Nhìn thấy Hạ Ngữ Băng nước mắt
nước mũi dào dạt, giơ đôi tay đỏ bừng lên thổi thổi, dừng một chút
mới hỏi: "Sao em lại khóc?"
Hạ Ngữ Băng nước mắt lưng tròng, lại không thể đưa tay lên lau, trừ
khi không cần mắt nữa, liền ngẩng đầu gian nan mà nói: "Bị cay."
Lâm Kiến Thâm thả cá vào bồn nước, rút hai tờ khăn giấy ra, lau lung
tung trên mặt cô, nhàn nhạt nói: "Buổi tối ăn cá."
"Ở đâu ra thế?"
"Chú Ba đi câu, tôi xin chú ấy một con. Không phải em luôn nhắc đòi
bắt cá à?"
Hạ Ngữ Băng ngây ra trong ba giây, đột nhiên ôm lấy bụng "ha ha ha
ha", sau đó thở hổn hển, nói: "Anh, anh thật là quá đáng yêu!"
Lâm Kiến Thâm đương nhiên không biết, bắt cá này với "bắt cá" kia là
không giống nhau. Anh nhíu mày "hừ" một tiếng, không kiên nhẫn mà
đem khăn giấy kia ném trên mặt cô: "Điên điên khùng khùng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.