BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 175

nội liễm, tuy rằng chỉ mặc áo thun sọc thông thường, nhưng không cản
được hơi thở thiếu niên trên người ... Là một em trai rất dễ thương.
"Chào em, Phí Hiên phải không? Chị là Hạ Ngữ Băng." Hạ Ngữ Băng
biết cậu không nói được, cô cười ngoắc ngoắc cậu: "Qua đây ngồi, ăn
dưa hấu nha."
Thiếu niên có chút khẩn trương, dưới ánh mắt cổ vũ của Phí Lãng cậu
đi phía trước hai bước, đứng trước mặt Hạ Ngữ Băng, hít một hơi dài,
khom lưng thật sâu với Hạ Ngữ Băng, thái độ vô cùng cung kính.
Hạ Ngữ Băng bị cậu làm cho dở khóc dở cười, vội vàng khoát khoát
tay nói: "Ai ai, em đừng như vậy! Chị không lớn hơn em mấy tuổi,
đừng làm lễ lớn như thế!"
Thiếu niên đứng thẳng người, lấy điện thoại ra gõ một hàng chữ trong
phần ghi chú, sau đó đưa tới trước mặt Hạ Ngữ Băng.
Hạ Ngữ Băng nhận lấy, chỉ thấy trên đó viết mấy hàng chữ nho nhã lễ
phép:

【Chào cô giáo Hạ, em là Phí Hiên, học lớp 11. Xin lỗi, bởi vì

khi còn bé dây thanh âm của em bị tổn thương nghiêm trọng, không có
cách nào nói chuyện với cô.

"Em đừng gọi chị là cô giáo, tuổi chúng ta không cách nhau xa lắm."
Hạ Ngữ Băng gật đầu thể hiện mình đã biết, có chút đau lòng với cậu
con trai nhu thuận mà bất hạnh trước mặt này, cô đưa cho cậu một
miếng dưa hấu.
【Tôn Sư Trọng Đạo là đức tính tốt của Trung Hoa, không liên quan
đến tuổi tác.

】Phí Hiên ngại ngùng nhận dưa hấu, dùng một tay đánh

chữ thật nhanh đưa cho cô xem:

【Rất hân hạnh được biết cô, sau này

xin cô Hạ hãy nghiêm khắc với em, thật ra em rất thích vẽ.

Phí Lãng thấy bọn họ đã làm quen với nhau xong, liền miễn cưỡng
đứng dậy, vỗ vỗ vai Phí Hiên: "Học cho tốt, anh còn có việc, năm giờ
chiều tới đón em."
Phí Hiên nhu thuận gật đầu, lên lầu thảo luận hội họa với Hạ Ngữ
Băng, lầu một chỉ còn lại Lâm Kiến Thâm và Phí Lãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.