BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 375

Hạ Ngữ Băng nói: "Ba, ba không phải loại đàn ông lấy người khác
làm thế thân để qua ngày, nếu không có tình cảm, ba sẽ ở cùng dì ấy
tận hai năm ư?"
"Ba biết, chỉ là gần đây xảy ra chút chuyện." Hạ Tông Trạch xoa xoa
ấn đường, cũng không nói chi tiết mà chỉ nói: "Có lẽ là do ba suy nghĩ
quá nhiều, tuổi lớn rồi luôn có chút lo được lo mất."
Vừa nói, ông vừa xoa đầu Hạ Ngữ Băng: "Đừng lo lắng, ba sẽ xử lý
ổn thỏa mà, ba còn chưa già đến mức hồ đồ để con gái phải đi nhọc
lòng vì ba."
Hạ Ngữ Băng nhớ đến Lâm Kiến Thâm, không nhịn được dựa vào bờ
vai rộng lớn của Hạ Tông Trạch, thở dài: "Lại nói, chúng ta coi như là
ba và con gái cùng khó yêu nha, thật là đáng thương mà."
Người một nhà thất tình móc mỉa nhau đến buồn nôn, ở lại nói chuyện
với Hạ Tông Trạch xong trở về đã là chín giờ tối, Hạ Ngữ Băng xuống
xe, dẫm lên tuyết vụn tiến vào tiểu khu chung cư. Dưới ánh đèn mờ
nhạt ở cửa tiểu khu, thấp thoáng thấy một bóng dáng thon dài đang
đứng.
Có chút mơ hồ, nhưng lại rất quen thuộc.
Hạ Ngữ Băng còn chưa kịp phản ứng lại, thì người đàn ông đang dựa
vào cột đèn kia đã ngửi được hương vị của cô trước một bước, chậm
rãi đứng thẳng thân thể, cứ để nguyên đầu vai dính một lớp tuyết
mỏng mà nhìn cô, gọi lên tên của cô: "Hạ Ngữ Băng."
Vẫn là tiếng nói thanh lãnh, trầm thấp, như là một bông tuyết rơi vào
trong lòng, đảo mắt đã hóa thành lệ nóng.
Cô đột nhiên dừng bước, giống như là bị rút mất linh hồn mà đứng
ngây ra tại chỗ, dùng sức chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, thân ảnh
kia vẫn đứng dưới đèn đường, dưới những ngọn đèn của khu chung
cư, với cái đầu đầy tuyết, gọi cô: "Hạ Ngữ Băng, vấn đề em hỏi tôi lần
trước, khi trở về, còn tính hay không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.