BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 100

Cô ngửa mặt lên trời cười to, lửa trong ngọn đèn dầu theo tiếng cười của

cô phần phật cháy xém cả bốn vách tường. Trong nháy mắt tất cả lá bùa
đều bị đốt khiến chúng cuộn lại lách tách rơi xuống, thoạt nhìn qua thật
giống với vô số con sâu bị thiêu cháy rớt xuống đất.

Lửa cháy quá lớn, khói hun vào mắt Tần Phóng không mở ra được.

Miễn cưỡng hí ra một chút, anh thấy Tư Đằng từ từ quỳ xuống trước gốc
cây mây, trán cô nhẹ nhàng kề đến. Vô số dây mây từ bốn phương tám
hướng bắt đầu từ từ thu lại.

Trời còn chưa sáng rõ, Tần Phóng đã xối một thùng nước đánh thức

Vương Càn Khôn. Nhan Phúc Thụy vốn không ngủ. Còn Nhà Ngói nước
mắt nước mũi lấm lem đang ngủ gà ngủ gật cũng được Tần Phóng vỗ vỗ
đánh thức dậy.

Vương Càn Khôn sững sờ, nhìn chằm chằm Tư Đằng đang ngồi trước

mặt chừng bốn năm giây. Sau đó nhắm chặt mắt lại, trong miệng lẩm bẩm:
“Ảo giác, ảo giác.”

Nhan Phúc Thụy thở dài nói: “Vương đạo trưởng, thật sự là yêu quái đó.

Tôi nói cậu không tin, nếu cậu sớm tin tôi thì…”

Ngụ ý là nếu cậu sớm tin tôi phát động lực lượng đạo môn núi Võ Đang

thì đã không xảy ra chuyện hôm nay. Nhưng có điều những lời này ông
không dám nói trước mặt Tư Đằng.

Vương Càn Khôn còn đang tự đọc thần chú: “Ảo giác, đều là ảo giác.

Cõi đời này không có yêu quái, đều là mánh khóe lừa bịp người khác, mánh
khóe lừa bịp người khác. Tất cả đều có thể dùng khoa học giải thích, khoa
học giải thích.”

Tư Đằng thấy buồn cười, cô cúi người về phía trước, hơi thở nhẹ nhàng

lướt qua mặt Vương Càn Khôn: “Tiểu đạo sĩ.”

Vương Càn Khôn giật nảy người, mở to hai mắt gào lên: “Yêu quái,

đừng đến đây.”

Nhan Phúc Thụy lại thở dài: “Vương đạo trưởng, sao con người cậu

trước sau không thống nhất vậy. Không phải cậu nói không có yêu quái
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.