BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 176

Sắc mặt Thẩm Ngân Đăng lộ vẻ sầu thảm, im lặng một lúc lâu, đôi mắt

ngấn lệ lấp lánh hiện rõ sự căm hận: “Tư Đằng nói cô ta không liên lụy đến
con cháu à? Cô ta đã hạ lời nguyền Thẩm gia tôi. Sau khi bà cố ngoại tôi
mất đi, bà ngoại tôi, mẹ tôi cũng vì khó sinh mà chết. Lúc chết còn chưa
đến ba mươi tuổi. Vừa ra đời đã chia cách âm dương. Tuy đạo thuật của
động Ma Cô không có gì xuất sắc hơn người nhưng cũng cần phải đích thân
truyền dạy những đạo phép khó hiểu trong sách thì đời sau mới có thể tiếp
thu. Thế cho nên đạo thuật động Ma Cô gần như thất truyền. Ngoài mặt là
cô ta làm bà cố ngoại tôi trọng thương nhưng trên thực tế đã khiến động Ma
Cô tôi tuyệt hậu.”

Tin tức kia giống như một quả bom tấn, tất cả mọi người đều hoảng sợ

im bặt. Nhớ đến ban ngày Tư Đằng nói gì mà “rộng lượng biết lý lẽ” trên
bàn tiệc, ngoài miệng thì nói thật dễ nghe nhưng hành động thì lại tàn nhẫn
đến vậy.

Bạch Kim gần như đoán được cô ta muốn nói gì, có muốn khuyên nhủ

nữa cũng cảm thấy không thích hợp: “Vậy Thẩm tiểu thư muốn…”

“Cô ta không xuất hiện thì tôi cũng vĩnh viễn không tìm được cô ta.

Người của Thẩm gia sẽ mãi mãi mang theo lời nguyền này mà sống. Nếu
cô ta đã hiện thân thì tôi nhất định phải giết cô ta bằng được.” – Vẻ mặt
Thẩm Ngân Đăng dữ tợn, lời nói ác liệt. Nhưng về sau lại bỗng hiền hòa,
tay phải nhẹ nhàng đặt lên bụng, khẽ nói một câu – “Dù tôi không vì chính
mình thì cũng vì… đứa con trong bụng của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.