BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 187

căn dặn thôi. Hôm đó dùng bữa tại nhà hàng, tất cả mọi người đều có mặt
nhưng duy chỉ có cô là không đến. Có thể… cô ta muốn xem thử …”

Nhan Phúc Thụy cảm thấy mình quá thông minh, cái cớ này quả thật

không chê vào đâu được. Đã thoải mái nói ra tối nay mình muốn đi gặp Tư
Đằng, vừa cứu vãn sĩ diện cho Tần Phóng. Một người đàn ông muốn có
một tấm ảnh chụp của một cô gái xinh đẹp sẽ luôn luôn bị cho là đồháo sắc.
Nhưng mà đẩy trách nhiệm qua Tư Đằng thì khác, phụ nữ nhìn phụ nữ
chẳng cần lý do, dù sao cô ta là yêu quái mà.

Sắc mặt Thẩm Ngân Đăng lạnh xuống, ngón tay bấm vào nút xóa, lập

tức xóa đi tấm hình.

Cô ta nói: “Xem hình chẳng có ý nghĩa gì, chi bằng gặp mặt trực tiếp tốt

hơn. Không phải ông muốn đến gặp Tư Đằng sao, tôi đi với ông đến gặp
mặt Tần Phóng.”

Lần này vô cùng ngoài dự liệu của Nhan Phúc Thụy, ông mở miệng định

từ chối theo bản năng, nhưng ý nghĩ vừa xoay chuyển trong đầu thì lại nuốt
nó xuống.

Như vậy cũng tốt, ông dự định nói một vài lời hơi “đanh thép” với Tư

Đằng, có người ở bên cạnh không tiện lắm. Thẩm tiểu thư có thể kéo Tần
Phóng đi chỗ khác thì không còn gì tốt bằng.

Đúng bảy giờ tối Nhan Phúc Thụy đến, lần này cũng không mang theo

quà cáp, tư thế đường đường chính chính đến hỏi tội. Tần Phóng ra mở cửa,
vừa nhìn đã cảm thấy thần kinh ông không được bình thường lắm. Có điều
anh lười hỏi, chỉ về phía phòng khách nói cho ông biết: “Tư Đằng ở trong
đó.”

Nhan Phúc Thụy hất cằm ra ngoài nói: “Cũng có người đang chờ cậu ở

bên ngoài.”

Tần Phóng thấy kỳ lạ: “Ai? Nhà Ngói hả?”
Nhan Phúc Thụy cố ý úp mở: “Thấy là biết ngay thôi.”
Nói xong còn hất tay đi vào trong, Tần Phóng đang muốn gọi ông lại hỏi

chuyện ảnh thì điện thoại trong túi vang lên. Anh nghĩ đến Nhà Ngói còn
đang ở bên ngoài chờ nên dứt khoát đóng cửa lại, vừa bấm điện thoại vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.