BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 193

không có gia giáo đến mức này, ngay cả lễ phép cơ bản nhất cũng không
biết.”

Thẩm Ngân Đăng biết cô cố ý chế nhạo mình, quyết định không thèm

đáp trả, chỉ cười khẩy.

“Đến cửa nhà tôi, giẫm lên địa bàn của tôi, đã không đưa thiệp, không

chào hỏi cũng tạm bỏ qua đi. Nhưng thấy mặt tôi rồi mà còn quay người bỏ
đi là không được. Dù gì tôi và Thẩm Thúy Kiều từng ngồi cùng bàn uống
trà, cũng có thể xem như là trưởng bối. Bắt Thẩm Ngân Đăng cúi đầu kêu
tôi một tiếng bà cố cũng không có gì quá đáng.”

Thẩm Ngân Đăng hất cằm, cười khẩy ra tiếng.
“Còn nữa, có chút chuyện cần chuyển lời đến Thẩm tiểu thư. Nghe nói

cô ta và tôi có thù oán, chắc là luôn canh cánh trong lòng muốn báo thù.
Nhưng mà trước khi báo thù mời Thẩm tiểu thư đọc nhiều chuyện danh
nhân và sử ký một chút. Người xưa có nói: Lòng có chí lớn nhưng ngoài
mặt vẫn bình thường mới có thể công thành danh toại. Câu Tiễn muốn phục
quốc thành công cốt bởi ông ta nén được cơn giận, phép tắc chu toàn, vẻ
mặt bình tĩnh. Chứ nếu ông ta giống như Thẩm tiểu thư, vừa thấy Ngô
Vương đã hăng máu thì Ngô Vương đã sớm móc mắt ông ta cho chó ăn
rồi.”

Tần Phóng có chút khó xử. Mấy lần định khuyên nhưng nghĩ đến tính

tình của Tư Đằng, anh biết mình mà mở miệng chỉ càng đổ dầu vào lửa
thêm thôi. Nên anh thầm thở dài mà không nói gì. Cuối cùng Thẩm Ngân
Đăng không nhịn được nữa, hỏi Tư Đằng: “Cô nói xong chưa?”

Tư Đằng gật đầu với Nhan Phúc Thụy: “Đạo trưởng Nhan đi thong thả,

không tiễn.”

Trở vào sân, Tư Đằng ngồi xuống ghế dựa ở hành lang, ra hiệu Tần

Phóng ngồi đối diện: “Không có gì muốn nói với tôi à?”

Tần Phóng không biết làm sao: “Tư Đằng, không phải nghiêm trọng như

cô nghĩ đâu…”

Tư Đằng ngắt lời anh: “Tôi cũng biết thời đại của cậu có rất nhiều phép

tắc không cần giữ, nhưng hai chữ kiêng dè vốn vẫn nên nhớ kỹ. Quan hệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.