BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 336

cây, sau đó bất chợt kéo xuống. Nhan Phúc Thụy nghe thấy tiếng cây khô
gãy răng rắc, ông ngẩng đầu lên thấy nó đang rơi xuống đầu mình. Ông
hoảng sợ dựng tóc gáy đang định bỏ chạy thì nhánh mây thu lại như rắn
quấn lấy một chân ông, kéo thẳng ông vào trong lòng đất.

Nhan Phúc Thụy suy nghĩ rất lâu mới hiểu ra. Tư Đằng không hề tin

tưởng ông, cô cẩn thận đa nghi như vậy dĩ nhiên là sẽ kéo ông chôn chung
rồi, để tránh ông nói lung tung với người khác chỗ cô ẩn nấp.

Vả lại, cô kéo gãy một thân cây, để cây chắn lại chỗ này. Nơi này chẳng

phải con đường chính lên núi, nhưng nếu có người đi qua thì họ cũng chỉ
nghĩ: Cơn giông hai ngày trước to quá, nhìn xem cây to như thể cũng bị
quật ngã.

Ban đầu ông cho rằng cô muốn giết ông diệt khẩu, sau đó phát hiện ông

ở trong đất vẫn hít thở bình thường. Vô số dây mây đan xen kéo dài ngang
qua mũi ông trong bùn đất. Ông ngửi được không khí trong lành ẩm ướt,
thậm chí mang theo mùi của dây mây.

Nhan Phúc Thụy chưa từng đọc nhiều sách, có điều ông cũng biết một

vài kiến thức thông thường. Lúc dẫn Nhà Ngói đi bán hàng, rất nhiều người
đến phát tờ rơi bảo vệ môi trường, đề xướng trồng cây. Tuyên truyền viên
kia mặc một bộ đồ xanh lá đến mua xiên que nướng, còn không quên tuyên
truyền với ông: “Chúng ta phải bảo vệ thực vật, thực vật có thể tiến hành
quang hợp, chuyển hóa chất CO2 và nước thành chất hữu cơ. Hơn nữa còn
thải ra oxy, mà oxy chính là dưỡng khí không thể thiếu trong cuộc sống con
người… Ông chủ, xiên que nướng của ông đều dùng que gỗ xăm vào, đây
là chặt cây cối, ảnh hưởng đến cân bằng sinh thái…”

Điện thoại di động vẫn còn rung, bên tai bỗng truyền đến tiếng thở dài.
Nhan Phúc Thụy cả người run lên: “Tiểu thư Tư Đằng, cô … tỉnh rồi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.