BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 424

bản Miêu không, bao giờ về?”

Nói thật ra chuyện này không giống phong cách của Đơn Chí Cương gì

cả. Thứ nhất Đơn Chí Cương có thói quen gọi điện thoại, cảm thấy nói
bằng miệng tiện hơn viết bằng tay. Thứ hai dù hai người là bạn thân, Đơn
Chí Cương cũng rất ít khi kiểm tra hỏi anh ở đâu. Thứ ba là, lúc mình rời đi
đã ủy thác anh ta để ý đến hậu sự của An Mạn, lẽ ra hai ngày nay chính là
lúc hoàn tất thủ tục và lễ hỏa táng. Nhưng trong tin nhắn Đơn Chí Cương
gửi đến chẳng hề nhắc đến An Mạn.

Không, không, không, chắc là do tự anh đa nghi rồi. Mấy ngày nay bị

Tư Đằng ảnh hưởng, khó tránh sợ bóng sợ gió nghi thần nghi quỷ. Tần
Phóng cười cười tự giễu, thuận tay bấm gọi cho Đơn Chí Cương. Dù sao
anh sắp về Hàng Châu, nói với anh ta một tiếng cũng tốt.

“Thuê bao quý khách đang gọi tạm thời không liên lạc được…”
Chân mày Tần Phóng dần dần cau lại. Sau khi cúp máy, anh do dự một

chút rồi bấm số một quản lý nghiệp vụ của công ty.

Đầu bên kia không ngờ ông chủ gọi điện thoại đến, sợ anh kiểm tra bất

thình lình nên vô cùng cuống cuồng: “Alo, Tần tổng, tôi… tôi đang trên
đường đi làm, hôm nay giao thông bị ùn tắc, xe không nhúc nhích được…
Đơn tổng? À, Đơn tổng nghỉ phép rồi, hình như có chút việc, không phải
gọi điện thoại báo mà là gửi tin nhắn cho vài người trong công ty. Tuy hai
ông chủ không có ở đây nhưng chúng tôi vẫn tiến hành công việc bình
thường, vẫn trôi chảy không có vấn đề gì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.