BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 574

BÁN YÊU TƯ ĐẰNG

BÁN YÊU TƯ ĐẰNG

Vĩ Ngư

Vĩ Ngư

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Quyển 8

Quyển 8

Quyển 8 - Chương 7

Quyển 8 - Chương 7

> Tần Phóng giật bắn cả mình, không biết Nhan Phúc Thụy hoa mắt hay

là thật, lúc này anh vứt dây mây trong tay đi cũng không được, mà không
vứt thì cũng chẳng xong. Tư Đằng bỗng nhận lấy dây mây từ tay anh, đưa
lên mũi ngửi thử. Nhan Phúc Thụy thấy cô không hề sợ hãi, trong lòng
cũng kiên định hơn một chút, lúc sau lại còn chần chừ nhích đến.

Thấy Tư Đằng im lặng, Tần Phóng sốt ruột hỏi: “Có… mắt thật hả?”
Tư Đằng gật đầu: “Gốc đã bị xoắn đứt, chẳng khác gì đã chết, chắc mắt

đã nhắm lại rồi. Khi nãy Nhan Phúc Thụy thấy có lẽ chỉ là hồi quang phản
chiếu thôi.”

Giọng cô khá nhẹ nhàng, mặt Nhan Phúc Thụy hơi nóng lên, cảm giác

như mình vừa chuyện bé xé ra to: “Vậy… tiểu thư Tư Đằng, dây mây như
các cô còn có cả mắt à?

Tư Đằng nhìn ông: “Cái gì mà có cả mắt, không phải lúc trước có tận

hai người cùng xuống nước sao? Hai người, những bốn con mắt đấy.”

Nhan Phúc Thụy vẫn còn chưa hiểu, há hốc mồm ra, vẻ mặt đầy bối rối.

Nhưng Tần Phóng bên cạnh thì sởn hết gai ốc lên: “Ý của cô là, mắt trên
dây mây này chính là… của một trong hai người lúc xưa ôm rương mây lặn
xuống nước à?”

Tư Đằng nói: “Phải.” Rồi lại bổ sung, “Không phải tôi đã nói rồi sao,

trong kế hoạch của Bạch Anh, không có ngẫu nhiên, tất cả đều đã được sắp
xếp tốt. Đây là nơi chôn hài cốt của cô ta, đương nhiên là phải cẩn thận hơn
gấp một trăm hai mươi nghìn lần rồi.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.