BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 610

Khi ra đến cổng, rốt cuộc ông nhìn thấy hai người quen là quan chủ

Thương Hồng và Vương Càn Khôn. Dường như quan chủ đã già đi không
ít, dù sao đã từng tuổi này còn phải đi xa mệt mỏi, hao tổn tinh thần mà.
Vương Càn Không thì rất phẫn nộ bất bình, anh ta cũng khá thân với Nhan
Phúc Thụy, nên nói chuyện không cần kiêng dè: “Biết ngay là yêu quái
không coi trọng chữ tín mà, đã nói sau này đằng sát sẽ không phát tác nữa,
bây giờ lại mang ra uy hiếp người khác.”

Nhan Phúc Thụy đốp lại theo phản xạ: “Chuyện này chúng tôi cũng đâu

muốn.”

Vương Càn Khôn nhìn ông như nhìn thấy ma: “Chúng tôi? Nhan Phúc

Thụy, ông với ai là chúng tôi hả? Ông có còn lập trường nữa không? Ông là
đồ đệ của đạo trưởng Khưu Sơn đấy.”

Nhan Phúc Thụy tức giận: Vì vậy đời này ông ghét nhất là người làm

văn hóa, ỷ vào vài ba chữ trong bụng lại bắt bẻ từng câu từng chữ của ông,
còn nói lập trường nữa chứ!

Quan chủ Thương Hồng ra hiệu Vương Càn Khôn bớt nóng nảy, nhưng

bản thân cũng không yên lòng vẫn muốn biết được sơ lược sự tình từ chỗ
Nhan Phúc Thụy: “Đạo trưởng Nhan, tiểu thư Tư Đằng đột nhiên bảo
chúng tôi đến, có phải lại muốn gây ra bất lời gì với đạo môn không?”

Nhan Phúc Thụy rầu rĩ trả lời: “Gặp rồi sẽ biết.”
***
Phòng sách nhà Tần Phóng rất lớn, bàn đọc sách cũng khí phái, chủ

nhân ngồi phía sau bàn sẽ khiến người ta cảm thấy áp lực, khách ngồi
xuống liền khá mất tự nhiên, tay chân lúng túng, không biết còn tưởng là bị
thẩm vấn.

Quan chủ Thương Hồng và Vương Càn Khôn ngồi ghế khách, thỉnh

thoảng bất an ngước mắt đánh giá Tư Đằng. So với lần gặp mặt trước, Tư
Đằng dường như đã u tối và khó lường hơn. Nói tóm lại là càng giống yêu
quái hơn.

Tư Đằng vào thẳng vấn đề: “Lão quan chủ, tôi muốn hỏi thăm một việc

từ ông, ông cần suy nghĩ thật kỹ nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.