BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 627

Việc này cũng không khó giải thích tại sao khi nãy cửa vừa mở ra, Nhan

Phúc Thụy đã bị vẻ mặt hung tợn của Vương Càn Khôn dọa cho sợ chết
khiếp. Ai biết anh ta là Vương Càn Khôn thật hay là bị Bạch Anh mượn
xác rồi chứ?

***
Đây là câu chuyện tồi tệ nhất mà Vương Càn Khôn từng nghe, anh ta

cầm chiếc bánh bao nhưng không nuốt nổi nữa, hết nhìn Nhan Phúc Thụy
lại nhìn về phía vườn hoa sau nhà: “Ông có muốn nói với tiểu thư Tư Đằng
một tiếng không? Sao tôi cảm thấy chỗ cô ấy ẩn náu cũng không an toàn
cho lắm…”

Còn chưa dứt lời, điện thoại phòng khách đã reo vang, hai người cùng

giật bắn cả lên, Nhan Phúc Thụy hô lên: “Ai thế?”

Nói thật, kể từ khi có điện thoại di động, điện thoại bàn đã gần như đã bị

quên lãng. Nhan Phúc Thuy không hiểu sao Tần Phóng còn lắp điện thoại
cố định trong nhà, chẳng thấy có công dụng gì cả, lần nào cũng chỉ thấy
bảo vệ gác cổng gọi đến.

Quả thật như ông đoán, lần này lại là bảo vệ gác cổng. Có điều nội dung

cuộc gọi đã khiến ông choáng váng.

“Có lão đạo sĩ là khách của nhà mình đúng không ạ? Ông ta bị xe tông,

đang ở ngoài cổng.”

***
Vương Càn Khôn vừa nghe thấy thái sư phụ mình xảy ra chuyện liền

thấp thỏm không yên, muốn chạy ào ra ngoài ngay. May mà Nhan Phúc
Thụy nhanh tay ngăn anh ta lại: Bộ dạng của cậu thế này đi ra ngoài sao
được, nếu để Bạch Anh bắt gặp không phải là công dã tràng sao?

Ông vỗ ngực cam đoan với Vương Càn Khôn, bản thân sẽ xử lý chuyện

này ổn thỏa.

Khi ra đến cổng ông liền trợn tròn mắt, quan chủ Thương Hồng đáng

thương kia bể đầu chảy máu, đang ngồi tựa vào bậc thềm cổng gác, đã bất
tỉnh nhân sự. Hai nhân viên bảo vệ đang trực bên trong, một thì đang uống
trà, một đang nhận chuyển phát nhanh, không ai buồn quan tâm đến ông ấy
cả. Với lại chiếc xe đã gây ra tai nạn đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.