BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 101

xong, chí ít lúc này cô cũng còn có việc làm, Khổng Lập Thanh chỉ có thể
tự an ủi bản thân như thế.

Khổng Lập Thanh gượng cười quay lại hỏi: “Sao thế con?”

Khổng Vạn Tường nhìn thấy mẹ cười, yên tâm trở lại, bước mấy bước

tới trước mặt Khổng Lập Thanh, nũng nịu nói: “Mẹ, con đói rồi.”

Khổng Lập Thanh đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đã lên ngang

đỉnh, đúng là đã tới giờ bữa trưa. Cô nắm tay Vạn Tường đứng lên: “Đi, mẹ
con mình xem dưới bếp có gì ăn được không?”

Phòng ngủ trải thảm lông màu be, từ cửa vào đến đây lúc này đầy

những dấu chân nhỏ, Khổng Lập Thanh cúi nhìn xuống chân mình rồi lại
nhìn sang đôi chân nhỏ vẫn còn đi dép của Khổng Vạn Tường, quay đầu
dặn dò: “Con yêu, chúng ta đến đây làm khách, phải lịch sự, không nên làm
loạn nhà người ta.”

Vạn Tường ngoan ngoãn gật đâu: “Mẹ, con hiểu rồi.” Khổng Lập

Thanh hài lòng xoa đầu thằng bé, dắt tay bó xuống lầu.

Phòng bếp bên dưới rất gọn gàng sạch sẽ, nền bếp lát đá cẩm thạch

đen bóng, bệ bếp cũng sáng bóng không tì vết, chỗ này quá sạch sẽ nhưng
cũng thiếu hơi lửa. Khổng Lập Thanh mở hai cánh cửa tủ lạnh cỡ đại, thật
trái với suy nghĩ của cô, bên trong đầy ắp hoa quả, sữa tươi và đồ ăn chưa
chế biến.

Nhìn tủ lạnh đồ ăn thức uống muôn màu, Khổng Lập Thanh hơi

choáng váng, nghĩ một lát cô lấy hộp sữa tươi đưa cho Khổng Vạn Tường:
“Con uống tạm sữa trước, mẹ sẽ nấu cơm ngay.”

“Mẹ, con có được xem tivi không?” Vạn Tường nhận lấy hộp sữa.

“Được.” Khổng Lập Thanh đồng ý, cậu bé vui vẻ chạy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.