BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 448

sống của mình sẽ thường mù quáng nghe theo người bên cạnh. Cho nên khi
Chu Bảo Châu đưa cô đến một hộp đêm gì đó, Khổng Lập Thanh vẫn mơ
mơ hồ hồ đi theo. Lúc đó cô chỉ nghĩ là một cái phòng bao hạng sang có hai
anh chàng trẻ tuổi rất nam tính, chỉ đến khi hai anh chàng đẹp trai đó tách
ra ngồi xuống bên cô và Chu Bảo Châu, Khổng Lập Thanh mới mơ hồ hiểu
đang xảy ra chuyện gì.

Khổng Lập Thanh cả đời này chưa từng đến những nơi phong hoa

tuyết nguyệt, phản ứng chậm mất nửa nhịp, đợi đến khi cô cảm thấy không
ổn nghi hoặc nhìn về phía Chu Bảo Châu, đáp lại cô là ánh mắt trêu chọc
hấp háy của cô ấy.

Khổng Lập Thanh còn đang mù mịt, anh chàng bên cạnh đã dùng

giọng trầm khàn ám muội hỏi cô: “Tiểu thư, cô muốn dùng rượu gì?”

Khổng Lập Thanh trong đầu nổ “ầm” một tiếng, cô chỉ nghĩ Chu Bảo

Châu đưa cô đi ngoại cảnh, ai mà ngờ cô ấy lại đưa cô đến nơi như thế. Chỗ
này là chốn người ta đến “thư giãn”, sao cô chẳng thấy thích dù chỉ một
chút?

Khổng Lập Thanh không để ý đến anh chàng bên cạnh mà quay đi nói

với Chu Bảo Châu: “Bảo Châu, cô đùa quá rồi.”

Chu Bảo Châu khuôn mặt nhởn nhơ, dường như cô ấy không đến đây

để quậy, đối với anh chàng bên cạnh cũng hoàn toàn không bận tâm mà
ngược lại nhìn Khổng Lập Thanh đầy thích thú, nhún vai nói: “Sao? Cô sợ
lắm phải không? Cô có nghĩ “anh ta” cũng sợ những chuyện thế này? Cô đã
vào nhà họ Chu, sau này những chuyện như thế mà không ứng phó được thì
không xong rồi.” Nói xong Chu Bảo Châu còn nhoài về phía Khổng Lập
Thanh, ngón tay thanh tú nhéo nhéo má cô, điệu bộ chế nhạo đầy quyến rũ.

Khổng Lập Thanh cứng đơ ở đó, cô biết Chu Bảo Châu đang ngụy

biện, trong ý thức của cô những chuyện như thế này là không đúng, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.